Chuyện này chưa từng có tiền lệ để theo, trên việc xử lý hoàn toàn không có khả năng tham khảo. Hơn nữa chuyện này đã vượt quá phạm vi mà lý trí của họ có thể tiếp nhận, cho dù đã sau nhiều ngày như vậy, mỗi khi nghĩ lại, ngoại trừ đập bàn mắng to đồ điên thì chẳng đưa ra được đánh giá thích hợp hơn về Lư Đông Ly, mà rốt cuộc nên xử lý sự kiện điên cuồng cực độ này như thế nào, thật khiến người phải đau đầu.
Nếu Lư Đông Ly không phải đại quan, họ muốn giết muốn chém, muốn thiên đao vạn quả, đương nhiên rất đơn giản. Thế nhưng Lư Đông Ly chẳng những là quan, chức quan còn đủ lớn đến mức bất kể phạm tội gì cũng khiến họ không thể tùy tiện xử trí.
Đương nhiên, đừng nói chỉ là một biên soái, ngay cả Tể tướng làm ra chuyện kiểu này, luật pháp cũng không thể dung, nhưng nếu trị tội y theo luật pháp, sự tình tất nhiên phải đại thẩm công khai, còn phải nộp lên hữu ty, không phải giải người đến kinh thành giao cho Đại lý tự thẩm vấn thì là để cấp trên phái khâm sai xuống.
Hành vi phạm tội này đương nhiên không thể tranh luận, nhưng vạn nhất hỏi đến động cơ phạm tội, vì sao ngươi cưỡng ép Tổng đốc, bởi vì quân đội không đủ vũ khí, Nguyên soái ta đây không làm nổi nữa… Việc này một khi kéo lên thì đừng ai mong được sạch sẽ.
Cho dù sự huyễn hoặc cổ quái trong này ai ai cũng biết, nhưng tuyệt đối không thể công khai nói trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-4-phong-trung-kinh-tiet/3007969/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.