“Chuyện rằng có hai giang dương đại đạo, chén lớn uống rượu miếng lớn ăn thịt no nê rồi, không tránh được chạy đến thanh lâu gọi mấy cô nương xinh đẹp mua vui tìm hoan. Vừa vặn gặp trong phòng bên cạnh có người nói đến một tham quan từng nhận của ai đó hơn mười hòm vàng bạc tài bảo đi qua dưới lầu. Hai người bọn chúng từng luyện võ, tai mắt linh mẫn, cuộc nói chuyện trong phòng bên cạnh nghe rõ mồn một, liền quên cả phong hoa tuyết nguyệt, đuổi hết những chị em bên cạnh ra ngoài, trong nhà thương lượng vài câu, liền trèo xuống theo cửa sổ, một đường truy tìm con cá béo. Nhưng chúng không biết là, sát vách có một nhân vật võ công còn giỏi hơn chúng gấp trăm lần, lại vừa vặn nghe được cuộc thương lượng của chúng không sót một câu.” Phong Kính Tiết mỉm cười nói, “Vị tuyệt thế cao thủ này lại cố tình có tướng mạo xuất chúng, phong tư tiêu sái, rốt cuộc dẫn tới bốn năm thanh lâu hồng phấn cao nhất vì tranh đoạt y mà đánh nhau. Nữ nhân đánh nhau, nam nhân nếu còn không sớm trốn đi, kết cục nhất định cực thảm. Y một mình chạy khỏi thanh lâu, ngẫm nghĩ cũng đang rảnh rỗi, bèn chạy tới quản chút chuyện không đâu.”
Y nơi này từ từ nói ra, chẳng biết mấy câu thật, mấy câu giả. Lư Đông Ly nghe vậy chỉ cười, Lư Đông Giác lại tức giận: “Ngươi sớm biết chúng sẽ xuống tay với chúng ta, cũng không chịu đến sớm một chút, hại chúng ta chịu khổ như vậy.”
Phong Kính Tiết liếc gã một cái:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-4-phong-trung-kinh-tiet/3007917/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.