Thời điểm A Hán kết thúc đời thứ ba, mấy người bạn học còn trong thời kỳ bình phục sau khi kết thúc đời thứ hai.
Lúc về đến Tiểu Lâu, Phương Khinh Trần, Kính Tiết, Tiểu Dung, Trương Mẫn Hân đều tụ lại một chỗ, có người biểu tình trầm trọng, có người mặt mỉm cười, có người thần sắc phức tạp, nhưng đều trầm mặc không nói.
Lần này, A Hán không trực tiếp chạy đi ngủ, ngược lại đi đến trước mặt mọi người: “Lần này, là các cậu sai, hay là tôi sai?”
Tiểu Dung nặng nề gật đầu: “Là bọn tôi đã sai, bọn tôi tưởng cho cậu thân phận cao quý, có thể giúp cậu tránh được thương tổn, lại không ngờ đến…” Vẻ mặt nặng nề, nhất thời y lại không thể nói tiếp.
Kính Tiết thở dài: “Bọn tôi biết hoàng gia không phải nơi sạch sẽ, nhưng thật sự chẳng ngờ được là có thể dơ bẩn đến mức này. Chỉ trách tôi tuy cũng tiếp xúc với hoàng tộc, lại chưa từng thấy mặt ẩn tư này, mà Tiểu Dung vẫn luôn bận bịu giúp tiểu hài tử trị quốc an thiên hạ, càng không biết trong đây có nhiều việc kinh tởm như vậy, nhưng…”
Y đưa mắt nhìn Phương Khinh Trần. Phương Khinh Trần hai đời liền đều đàm luyến ái với nữ vương, những dục vọng điên cuồng, tàn nhẫn cực độ trong thâm cung, y hẳn có lĩnh hội.
Phương Khinh Trần nhún vai: “Ta đích xác biết sự tình sẽ không đơn giản như mấy người tưởng, nhưng quả thực không biết, hóa ra lòng người so với ta tưởng còn kinh khủng hơn.”
Trương Mẫn Hân từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-3-bich-huyet-han-khanh/1947446/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.