Phong Văn Tuyết vào sân, gặp Phong Thính Vũ khoanh tay đứng dưới gốc cây đại thụ, nhìn nhánh cây đầy lá mà ngẩn người.
“Đại ca.”
Phong Thính Vũ không nhúc nhích, cũng không nói chuyện.
Phong Văn Tuyết đem sách trong lòng thả xuống thạch bàn, nói: “Đây là ngươi phái người mang đến, ta thay Tử Y lấy đến đây.”
Phong Thính Vũ lúc này mới quay đầu lại nhìn hắn, đi đến bên cạnh thạch bàn tùy tay cầm lấy một quyển.
Phong Văn Tuyết nói: “Đại ca, ngươi có phải có chuyện gì hay không? Vì cái gì muốn xem sách này?”
Phong Thính Vũ vẫn là trước sau như một trầm mặc.
Phong Văn Tuyết biết y không muốn nói chuyện tuyệt không mở miệng, không khỏi khẽ thở dài, nói: “Ngươi nếu thân thể không khoẻ, ta cho giáo trung thánh thủ xem qua cho ngươi.”
Phong Thính Vũ vẫn không đáp.
Phong Văn Tuyết biết hắn có tật xấu, chính là không thích đại phu xem qua, có thể là trước đây uống thuốc nhiều hơn ăn, chịu đắng rất nhiều, cho nên thực không thích đại phu. Khi đó Phong Thính Vũ thân thể dị thường, Phong Tùy Liễu vì hắn tìm rất nhiều danh y, hai tuổi liền xem bệnh cho hắn, nếu không uống thuốc thì lại là châm cứu, giằng co như vậy rất nhiều năm.
Hơn nữa khi đó còn có rất nhiều du y giang hồ cùng thần công bà cốt bày trò hãm hại lừa gạt, lại không sợ chết tiến vào Thần Minh giáo. Năm Phong Thính Vũ sáu tuổi, phía nam xuất hiện một gã cổ quái, tự xưng có thể trị hảo bệnh cho y, đưa y nhốt xuống hầm hắc ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-thinh-vu/94914/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.