Tư Vân giờ nhớ tới cái chuyện ngu xuẩn mình làm vào cái tuổi không hiểu chuyện ấy, vẫn cảm thấy mình quả thật là ngốc chết đi được... Nếu không sao lại đi trêu chọc cái tên thoạt nhìn mặt than nhưng trên thực tế nội tâm lại là muộn - tao ấy.
—— quả thật là hối hận muốn cụng tường luôn mà QAQ.
Chuyện xưa nghĩ lại mà kinh, nếu có thể, Tư Vân chỉ có một ý nghĩ, bẹp một cái, quăng mình ngã thành mất trí nhớ là tốt nhất.
Bất quá...
Ai.
Chuyện xưa này, vẫn phải nói tới từ thời đại học của bọn họ.
...
Đại học của Tư Vân, là học ở kinh thành.
Trước khi lên đại học, Tư Vân và con trai cả nhà chú Ba, cũng chính là Lục Quân Hoàn không hề thân nhau, Tư Vân rất thích trêu em họ Lục Quân Thần nhỏ hơn anh bảy tuổi, mà em họ Lục Quân Hoàn chỉ nhỏ hơn anh một tuổi này, bị anh quên đi.
Tuy rằng bề ngoài rất xinh đẹp, dáng người cũng rất tốt, đứng ở đâu cũng có thể tự thành một bức tranh, nhưng không hiểu vì sao, Tư Vân không hợp với cậu em họ ấy.
Về phần vì sao lại như vậy, anh cũng không biết nữa, rõ ràng khi hai người còn là hai thằng nhóc thiên chân vô tà, ở với nhau rất vui vẻ mà.
Tư Vân theo họ mẹ, vì mẹ anh là con gái duy nhất trong nhà, tư tưởng của thế hệ trước là hy vọng nhà mình có hậu, bà Tư lại rất hiếu kính cha mẹ, lục lão Đại lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lao-ban/2053234/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.