Hai chữ về nhà khiến trái tim Đường Học Cẩn như bị xúc động, mềm nhũn xuống, cảm giác ấy, làm cậu thấy rất tốt đẹp.
Từ "Nhà", đối với Đường Học Cẩn, đời trước là tham vọng, đời này là hy vọng, nhưng, giờ khắc này, khi Lục Quân Thần dùng làn điệu ôn nhu cưng chiều nói với cậu hai chữ "về nhà", một nháy mắt ấy, bực bội lộn xộn gì cũng bị cậu ném tới chân trời.
Gật đầu, Đường Học Cẩn theo Lục Quân Thần rời khỏi "Giai Viên", chuẩn bị về nhà.
Mà lúc này, các nhân viên trong "Giai Viên", còn đang may mắn mình không cần thất nghiệp, nên nhiệt tình đều vặn tới độ cao xưa nay chưa từng có, bọn họ bỗng nhiên phát hiện, mình lúc trước ngu xuẩn cỡ nào, vì thế thầm thề, sau này tuyệt đối sẽ không tái phạm ——
...
Về tới nhà, Lục Quân Thần trước làm rõ chuyện sáng nay, rồi ôm lấy cậu bé của mình, cằm để trên đỉnh đầu cậu, dùng lời ôn hòa, từng chút phân tích cho bảo bối an tĩnh ngồi trong lòng anh nghe, những điểm cần chú ý cơ bản nhất trong việc quản lý.
Đường Học Cẩn từ ban đầu đã biết Lục Quân Thần là vì tốt cho cậu, nhưng không ngờ được, Lục Quân Thần không để cậu sa thải nhân viên còn có ý này, vì thế cậu hiếu kỳ xoay người lại, ngẩng đầu nhìn thanh niên đang cười híp mắt nhìn mình.
Sờ vào má Đường Học Cẩn, Lục Quân Thần tiếp tục nói: "Ân uy đều dùng, đó, mới là điều mà một người quản lý giỏi nên làm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lao-ban/2053217/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.