Ngày thứ hai, Đường Học Cẩn trước đi tạm biệt Vạn Bác, tuy rằng không nỡ, nhưng cậu tin, duyên phận của bọn họ vẫn chưa dừng ở đây.
Vừa nghe tin nghỉ hè này Đường Học Cẩn sẽ trực tiếp lên thành phố G, Vạn Bác quả thật trợn mắt há hốc mồm không thể tin được. Hồi hồn rồi, cậu kéo chặt tay Đường Học Cẩn, vẻ mặt luyến tiếc, "Phải đi nhanh như vậy à? Vậy nghỉ hè này tôi chẳng phải không thể tìm cậu chơi."
Đường Học Cẩn nhìn khuôn mặt nhăn nhíu của Vạn Bác, vỗ đầu cậu như chiếu cố một đứa bé, "Ừ, tôi phải lên thành phố G làm quen, huống hồ, nếu tôi ở đây, mấy tên ghê tởm người ấy sẽ tiếp tục xuất hiện, tôi không muốn gặp bọn họ."
Vạn Bác hôm qua không ở tiệm, nên không biết Đường Quốc Hoa và Triệu Lệ đã tới quậy, lúc này nghe Đường Học Cẩn nói vậy, cậu nghi hoặc, "Mấy tên ấy? Có chuyện gì vậy?"
"Cha mẹ nuôi của tôi hôm qua tới tìm tôi." Đường Học Cẩn nhắc tới hai người họ đã ghê tởm, không muốn nói gì thêm, đơn giản kể lại nguyên nhân, "Bọn họ đòi tiền, tôi không cho, bọn họ sẽ không để yên đâu."
Vạn Bác trợn tròn mắt, mắng: "M* kiếp, đây là người à, sao ghê tởm vậy." Mắng xong, cậu lại chớp mắt nhìn Đường Học Cẩn, có chút ai oán, "Vậy cậu chuẩn bị lúc nào lên thành phố G?"
"Sau khi có thành tích thi vào lớp 10." Đường Học Cẩn cười nói.
"Vậy chẳng phải chỉ còn mấy ngày?" Vạn Bác khoa trương gãi đầu, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lao-ban/2053205/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.