🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trên thực tế, Đường Học Cẩn kỳ thực rất ngạc nhiên khi có thể bán ra gần bốn trăm sợi lắc tay trong một tháng ở trung học số một.



Vì.



Trung học số một ở trấn trên có hai khu là trung học cơ sở và trung học phổ thông, sổ người cộng lại bất quá là kham kham hai ngàn người, mà số lắc tay bọn họ bán ra hầu như đã sắp chiếm một phần năm đầu người trong trường, con số này đã rất khủng bố, hoàn toàn vượt qua dự liệu ban đầu của Đường Học Cẩn.



"Cũng phải, nhưng bọn họ không chịu mua, lắc tay của chúng ta phải làm sao đây?" Vạn Bác nghe Đường Học Cẩn nói vậy, tuy rằng thấy đáng tiếc, nhưng cũng không có cách nào khác.



Tỏ ý Vạn Bác thu hồi chỗ lắc tay không bán ra được ấy, Đường Học Cẩn nói: "Đi, chúng ta lên trấn nào."



"Lên trấn để làm gì?"



"Bán lắc tay."



Đường Học Cẩn trả lời đương nhiên, nhưng câu trả lời này lại trực tiếp khiến cằm Vạn Bác suýt nữa rớt xuống, "Đường Học Cẩn, cậu không nói giỡn chứ, chúng ta lên trấn bán bằng cách nào, bày hàng vỉa hè à?"



"..." Đường Học Cẩn hối lỗi một chút câu nói mang nghĩa khác của mình, rồi giải thích: "Không phải, chúng ta bán cho tiệm."



"A?"



Lần này Đường Học Cẩn không giải thích nữa, cậu chỉ kéo Vạn Bác trực tiếp lên trấn.



Trải qua mấy lần xe đạp huấn luyện, Đường Học Cẩn hiện tại ngồi ở yên sau đã không còn sợ hãi, mà còn cậu đã quen với Vạn Bác,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lao-ban/2053185/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiểu Lão Bản
Chương 17: Bán hộ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.