Chương trước
Chương sau
Tiểu lang về nhà mẹ đẻ
Sau khi Lê Thiên Kình và Sát Sát Nỗ Nhi được một người “Cậu” tâm địa thiện lương nào đó báo tin cho biết “Chân tướng” của sự việc, bọn họ cứ như thế mà bình an trải qua cuộc sống hạnh phúc của cả hai…
“Đại ca! Đại ca!”
“Làm sao vậy? Bảo bối của ta, sao lại hoang mang rối loạn như thế?”
“Đại ca, đại sự không ổn a!”
“Phát sinh chuyện gì?”
“Ô… Gia gia bảo nãi nãi sinh bệnh rồi, muốn đại ca mang ta về nhà để thăm bà…”
“Cái gì?” Lê Thiên Kình nhịn không được liền ôm đầu hô to.
“Đại ca, hiện tại làm sao bây giờ?”
“Còn làm sao nữa? Đương nhiên phải trở về…”
“Thế nhưng…”
“Nãi nãi thương yêu chúng ta như thế, bây giờ bà ấy thân thể bất hảo thì chúng ta phải trở về để chăm sóc, chúng ta sao có thể cự tuyệt được?
“Ô… Thế nhưng gia gia và nãi mỗi lần đều làm như vậy, thực sự là thật giả khó phân a”
“Nhẫn nại một chút, ai…” 
Lê Thiên Kình bất đắc dĩ thở dài.
Lê Thiên Kình và Sát Sát Nỗ Nhi điều không phải là không biết hiếu thuận. Gia gia và nãi nãi cũng xác thực là phi thường “Thương yêu” bọn họ.Nhưng vấn đề khiến bọn họ sợ hãi chính là trình độ “Thương yêu” đó thật vô cùng thái quá, hoàn toàn vượt xa phạm vi mà bọn họ có thể tiếp thu a!
“Tiểu bảo bối đã trở về, nãi nãi thật cao hứng.”
Nãi nãi trang điểm thật xinh đẹp,bộ váy hoa hòe lòe loẹt nằm tuốt dưới đáy rương mà bà cũng lấy ra mặc,Sát Sát Nỗ Nhi vừa nhìn thấy thiếu chút nữa đã té xỉu.
“Nãi nãi, người… Sao người lại ăn mặc như thế… Như thế…” 
Sát Sát Nỗ Nhi thực sự chẳng biết phải nói như thế nào nữa.
“Ha hả, nãi nãi mặc rất đẹp phải hôn? Đều là vì các con đó nha.”
“Dạ dạ, nãi nãi người thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp, tuyệt đối không phải bộ dáng đang sinh bệnh. Có đúng là người lại làm thế để gạt chúng con trở về không?” 
Sát Sát Nỗ Nhi chu cái miệng nhỏ nhắn nói.
“Nãi nãi thực sự sinh bệnh mà, Nỗ Nhi lại còn hoài nghi nãi nãi, thực sự là quá đáng! Ô…”
“Hảo hảo, là Nỗ Nhi nói sai, nãi nãi người đừng khóc nữa… Vậy rốt cuộc người sinh bệnh gì vậy?”
“Còn có thể là bệnh gì nữa, đương nhiên là bệnh tương tư.”
“Cái gì?!” 
Sát Sát Nỗ Nhi nghe vậy nhất thời nhảy dựng lên.
“Nãi nãi ngoại tình hả?”
“Khụ khụ, tiểu hài tử nói bậy bạ gì đó, lời này mà bị gia gia con nghe được, còn không theo ta lải nhải suốt buổi sao. Nãi nãi bảo bị bệnh tương tư, nghĩa là nhớ tôn tử đến phát bệnh.”
“Làm con giựt mình, thì ra là thế. Bây giờ bọn con đã trở về cho người nhìn rồi đây, bệnh của nãi nãi hẳn là khỏi rồi ha?”
“Đương nhiên không được. Ta bảo nhớ tôn tử, chính là tằng tôn tử (chắt) ấy, không phải hai người các con.”
“Nãi nãi lại thế nữa rồi!”
Sát Sát Nỗ Nhi nghe vậy khóc không ra nước mắt.
Mõi khi hắn cùng đại ca trở về, đều bị nãi nãi bắt buộc uống một đống đại bổ thang, gia gia còn chỉ đạo bọn họ phải làm tư thế gì thì mới thụ thai dễ dàng, quả thực sắp bức điên bọn họ rồi.
“Thế nào, Nỗ Nhi, gần đây có động tĩnh gì không? Con cần phải nỗ lực hơn,Cát Trát vừa có thêm đôi song bào thai a, còn cái bụng của con một điểm tin tức cũng không có, ta mỗi lần thấy nãi nãi Cát Trát ôm theo chắt ra khoe khoang, đều sắp phát điên! Con xem nãi nãi ta mỗi ngày đều ăn mặc đỏ tía, màu sắc rực rỡ, mục đích chính là để tăng không khí vui mừng, cho con mau chóng mang thai cục cưng a.”
“Nãi nãi, chúng con còn trẻ, không muốn quá nhanh có cục cưng đâu.”
Lê Thiên Kình thấy Nỗ Nỗ bị nãi nãi làm cho nói không ra lời, vội vã nhảy ra bênh 
Kỳ thực Lê Thiên Kình nói vậy chỉ là mượn cớ để thoái thác, thấy hai người “Biểu ca phu” bị biểu ca nhà y kiếm chuyện gây sự, chỉnh đến kêu khổ thấu trời xanh, y tuyệt đối không để cho Sát Sát Nỗ Nhi có con nhanh như vậy được.
“Đúng vậy, nãi nãi, người không nên ép con nữa, khi nào đến thời điểm thì tự nhiên sẽ sinh thôi.” 
Sát Sát Nỗ Nhi vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Được rồi, con đã nói như vậy, nãi nãi cũng không muốn miễn cưỡng các con nữa. Các con đi một quãng đường xa từ nhân giới đến đây, nhất định mệt mỏi rồi. Cơm nước xong phải đi tắm rửa, hảo hảo nghỉ ngơi một chút.
Gia gia con vừa đào một cái ao trong sơn động, dẫn nước suối ở thánh sơn vào, nghe nói rất tốt cho thân thể, Nỗ Nỗ dẫn đại ca con đến đó để phao (tắm) đi nha.”
“Cảm tạ nãi nãi.”
Sát Sát Nỗ Nhi và Lê Thiên Kình thấy nãi nãi không ép buộc bọn họ có tiểu hài tử nữa, liền vui vẻ nhìn nhau cười.
“Ân, nước suối thánh sơn quả nhiên không giống bình thường, phao thật là thoải mái a. Hơn nữa phong cảnh mỹ lệ như thế, thực sự khiến kẻ khác lưu luyến không nỡ rời đi.” 
Lê Thiên Kình ôm tiểu lang ngâm mình trong ao, hài lòng nói.
Nhiệt khí trong ao bốc lên cao, bên trong sơn động đầy rẫy kỳ hoa dị thảo hiếm thấy, thoạt nhìn phảng phất tựa như một thế ngoại đào nguyên.
“Đúng vậy, thực sự thật thoải mái a…” Tiểu lang cũng say sưa không ngớt nói. Chỉ cần có thể ỷ ôi trong lòng đại ca như thế này, thì dù bọn họ có tắm trong nước cống, Sát Sát Nỗ Nhi cũng cảm thấy rất thoải mái a.(=)))
“Nỗ Nỗ, ngày mai chúng ta đi thăm biểu ca nha, đã lâu chúng ta không gặp toàn gia bọn họ rồi.”
“Đúng vậy, từ khi hai vị chủ tử kế vị Lang Vương, Vương phi cũng trở thành lang hậu, hắn địa vị tôn quý, không thể tùy tiện hạ nhân gian, ngẫm lại thật đúng là bất tự do.”
“Đúng vậy, dù sao như hai chúng ta là hạnh phúc nhất, muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, muốn làm cái gì thì làm cái đó, hắc hắc…”
“Đúng vậy, ta và đại ca hạnh phúc nhất.”
Sát Sát Nỗ Nhi tự đáy lòng giơ lên lang thủ lang cước tán thành.(hai tay hai chân,mà ta thích để nguyên lang thủ lang cước hơn)
Hai người ( lang?) ngâm mình trong dòng nước suối thoải mái, gắn bó ôm ấp, vừa nói vừa cười, thật thích ý nói không nên lời.
“Đại ca… Ta thấy nóng quá a…” 
Lúc này,một trận khô nóng khó hiểu đột nhiên len lỏi khắp tứ chi của tiểu lang.
“Ta cũng thấy hơi nóng, có thể là do chúng ta tắm quá lâu, ta nghĩ chúng ta mau đứng lên đi.”
Lê Thiên Kình nói xong, đưa tay choàng qua lưng tiểu lang, định đưa hắn ra khỏi ao.
“Hanh ân…”
Không nghĩ tới vừa chạm nhẹ như vậy, mà Sát Sát Nỗ Nhi lại phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt.
“Nỗ Nỗ…” 
Lê Thiên Kình vừa nhìn đến khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của tiểu lang, con mắt mở ra thật to, ướt át nhìn y, trái tim bắt đầu bính bính nhảy loạn.
“Đại ca…”
Sát Sát Nỗ Nhi mềm nhũn dựa vào người đại ca: “Nỗ Nỗ không đi… Ta muốn đại ca ẵm…”
“Nỗ Nỗ…” 
Một phen ôm lấy thân thể vừa nóng vừa mềm mại của tiểu lang, Lê Thiên Kình hai chân cũng sắp mềm nhũn.
“Đại ca… Nỗ Nỗ rất yêu ngươi…”
Sát Sát Nỗ Nhi càng không ngừng hôn lên môi đại ca tuấn mỹ vô song của hắn, từ hầu kết cho đến hai núm vú màu nâu…
” Aha a… Nỗ Nỗ…” 
Lê Thiên Kình cũng bắt đầu thấp giọng rên rỉ.
“Đại ca… Thoải mái không?”
Sát Sát Nỗ Nhi dùng đầu lưỡi liếm loạn, đùa bỡn với hai khỏa nhũ tiêm mê người của y, say sưa hỏi.
“Thoải mái… Thật thoải mái… Nỗ Nỗ giỏi quá…”
“Đại ca…” Sát Sát Nỗ Nhi bò lên trên mép ao, nằm úp sấp,quỳ trên mặt đất, quay mông về phía Lê Thiên Kình,hắn nhếch cái mông lên cao cao,dùng ngón tay mân mê hậu huyệt của mình:” Đại ca… Nỗ Nỗ cũng muốn thoải mái…”
Lê Thiên Kình nhìn cảnh này,máu mũi thiếu chút nữa đã phun trào, tuy rằng chẳng hiểu vì sao ngày hôm nay Nỗ Nỗ lại chủ động như thế, nhưng để thỏa mãn dục vọng biến thái thích khi dễ tiểu lang của mình, y vẫn cố nén trụ xung động muốn dùng cây thịt heo bổng để thao tiến trong cơ thể của Nỗ Nỗ.
“Ngươi đúng là tiểu sắc lang, muốn thoải mái thì tự đem cái mông *** đãng của ngươi bài khai ra cho ta xem!”
“Dạ, đại ca, …” Nghe đại ca dùng ngữ khí hạ lưu để xúc phạm, Sát Sát Nỗ Nhi không chỉ không mở miệng cự tuyệt, trái lại còn hưng phấn dùng hai tay kéo căng cặp song mông ra hai bên, lộ ra tiểu huyệt khẩu đang khát vọng đến mức không ngừng co rút khép mở.
“Đại ca… Van cầu ngươi mau vào…” 
Tiểu lang đong đưa cái mông thấp giọng thỉnh cầu.
Lê Thiên Kình nhìn thấy, càng cười tà ác hơn: “Muốn ta đi vào không dễ dàng như vậy đâu, đầu tiên hãy tự thủ *** cho ta xem.”
“Dạ, đại ca, Nỗ Nỗ nhất định sẽ nỗ lực!”
Còn nỗ lực nữa chứ, Lê Thiên Kình suýt bạo cười ra tiếng. Nhưng y rất nhanh đã cười không nổi nữa. Tận mắt nhìn thấy tiểu lang cử động, côn thịt của Lê Thiên Kình thiếu chút nữa đã trực tiếp nổ tung! 
Chỉ thấy tiểu lang đưa ngón tay lên, nhất nhất cắm vào tiểu thịt huyệt của hắn, điên cuồng co rút, hiện ra nộn thịt đỏ tươi ngon miệng, tràng nội phát sinh âm hưởng ma sát đầy *** mỹ…
“Hanh a hanh a… Đại ca… Nỗ Nỗ không được… Nỗ Nỗ rất muốn a! Đại ca, van cầu ngươi mau vào thao ta!” Sát Sát Nỗ Nhi nhịn không được kích thích,bắt đầu khóc lớn —
Bị bảo bối *** đãng cầu xin như thế, Lê Thiên Kình đâu còn nhẫn được nữa.
“Nga, ngươi thật *** đãng! Đại ca ngày hôm nay tuyệt đối phải thao chết ngươi!”
Lê Thiên Kình cũng không cho tiểu lang rút ngón tay ra, liền đem thịt heo cứng ngắc của mình, hung hăng cắm vào.
“Ô a a –” Sát Sát Nỗ Nhi cong người lại, phát sinh tiếng kêu thảm thiết,vừa đau lại vừa sảng —
” Aha a… Sảng muốn chết… Bảo bối… Mau, động động ngón tay đi, sờ trúng đại ca chưa?”
“Hanh a hanh a… Rồi… Đã sờ thấy đại ca…”
Sát Sát Nỗ Nhi hãm sâu ngón tay trong thịt huyệt nho nhỏ,hai đầu ngón tay rõ ràng xoa đến cây côn thịt của đại ca đang trừu sáp trong cơ thể hắn. Thật lớn… Thật nóng a…
Được dịch ruột non bôi trơn, đầu ngón tay bắt đầu xoa bóp lên đầu đỉnh mẫn cảm của đại ca, khiến Lê Thiên Kình lập tức hưng phấn mà kêu to lên.
“A a — Nỗ Nỗ! Sảng chết đại ca rồi! Mau, lại dùng lực thủ *** cho đại ca, mau lên!”
“Hanh a… Dạ, đại ca…” 
Vốn Sát Sát Nỗ Nhi lấy ngón tay cắm vào mông mình để thủ ***, nhưng hiện tại, cũng song song giúp đỡ đại ca thủ ***.
Thế giới này thực sự là điên rồi… Vui sướng đến mức điên rồi… Sát Sát Nỗ Nhi bị chính ngón tay của mình và thịt heo bổng của đại ca thao đến chết đi sống lại, bắn xong một lần,lại bắn tiếp một lần, phát sinh âm thanh gào thét tiêu hồn —
“Ô… Đại ca… Đại ca… Cố sức… Cố sức thao ta… Aha a… Nỗ Nỗ rất yêu ngươi… Rất yêu ngươi…”
“Đại ca cũng yêu Nỗ Nỗ… Chỉ hận không thể cứ như thế thao chết ngươi, cho ngươi vĩnh viễn không thể ly khai ta!”
“Vậy thao chết ta đi! Đại ca, thao chết Nỗ Nỗ!” 
Sát Sát Nỗ Nhi điên cuồng mà giãy dụa cái mông, khóc lóc um sùm.
“Nga, bảo bối, bảo bối!”
Lê Thiên Kình nghe tiểu lang nói xong, hưng phấn đến phát điên, y thay đổi thành tư thế mặt đối mặt, ôm tiểu lang vào trong ngực, dùng sức, để cho thịt heo bổng ấn vào chỗ sâu nhất trong thịt huyệt, khiến tiểu lang đáng thương phát ra tiếng khóc thê lương —
“Ô a a — đại ca — ngươi đâm chết Nỗ Nỗ rồi!”
Hoàn toàn không để ý đến tiểu lang đang khóc kêu, Lê Thiên Kình gào thét mãnh liệt trừu cắm: “Vươn đầu lưỡi ra!”
Sát Sát Nỗ Nhi chảy nước mắt,run run vươn đầu lưỡi ra, lập tức bị Lê Thiên Kình như dã thú phát cuồng chiếm lấy. Đầu lưỡi hai người *** loạn quấn quít lấy nhau, Thanh âm ẩm ướt liên tục vang lên, quanh quẩn bên trong sơn động…
“A a — Nỗ Nỗ! Sảng chết đại ca rồi! Đại ca phải bắn cho ngươi — ”
Ngâm nga kêu loạn, tràng nội của tiểu lang đột nhiên bị một trận cuồng loạn kinh luyên ập xuống, Lê Thiên Kình rốt cục cũng bắn tinh ra–
Một lần hoan ái căn bản không đủ thỏa mãn dục hỏa đang hừng hực thiêu đốt, hai người cơ khát thay đổi đủ loại tư thế cơ thể, điên cuồng mà tác cầu,thỏa mãn lẫn nhau…
“Lão thái bà, máu mũi của bà nhiều đến nỗi có thể dùng làm ‘ lang huyết cao ‘ đó.”
“Chảy nhiều máu hơn cũng không sao, bọn cháu của tôi quả nhiên thật mãnh liệt, không uổng phí hai chúng ta lao tâm khổ trí nghĩ ra kế hoạch hạ ‘ Tống tử dược ‘ vô ao a, hắc hắc…”
“Ghê tởm, lần này tôi lại thua cuộc, tôi đoán là mười ba loại tư thế, sao bọn nó nghĩ ra nhiều kiểu đa dạng như vậy chứ, lại làm ra thêm hai loại tư thế mới a. Thực sự là tức chết người đi được!”
“Lão già chết tiệt, lại đánh đố, nếu như bị Nỗ Nhi biết được, ông sẽ bị lột da đó. Bất quá, mặc kệ là mười ba hay mười lăm loại tư thế, dù sao chúng ta cứ chờ tin vui là được. Hi, …”
Hồn nhiên chẳng biết đã bị rơi vào bẫy, Lê Thiên Kình và Sát Sát Nỗ Nhi vẫn còn đang bán mạng lăn qua lộn lại trong sơn động…
HOÀN
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.