Sau đó chàng trai tốt bụng – An Nhược Cốc vẫn tặng bù tiểu kỳ ba một món quà – một con gấu Teddy màu vàng nâu cao 1m. Tiểu kỳ ba tỏ vẻ rất vui sướng, ôm nó tự sướng từ trước ra sau từ trái sang phải. Đồ của con gái quả thực rất hợp với cậu ta, haizz.
Sau đó nhóc con về nhà làm bảo bối, An Nhược Cốc hiếm thấy yên tĩnh được vài ngày. Vốn Chu Bằng nói muốn đi du lịch, kết quả tên không chút mặt mũi kia tán tỉnh được một tiểu học muội. Tạ Nhất Hàm lại hẹn y ra, có điều bị y nói khéo từ chối rồi.
Sáng ngày mùng 6 tháng 10, tầm chín giờ hơn, An Nhược Cốc đột nhiên nhận được một cuộc diện thoại.
“Học trưởng…” Nhóc con dường như còn mang theo tiếng nức nở, không rõ là đang làm nũng hay là nịnh nọt.
“Sao?”
“Anh tới công viên XX một chút được không, tôi muốn mời anh đi ăn.”
Tuy An Nhược Cốc cũng có chút nghi ngờ mời đi ăn sao lại phải đến công viên, nhưng y vẫn kéo Chu Bằng đi cùng.
Đi mấy vòng, cuối cùng cũng đến cái công viên nhỏ vừa đẹp vừa đặc biệt chỉ có chút hơi xa trong lời Ngôn Tiếu.
Sau đó bọn họ tìm thấy bạn nhỏ nào đó ngồi dưới tán cây tùng, bộ dạng đáng thương.
“Ngôn Tiếu?”
Nghe thấy tiếng An Nhược Cốc, nhóc con ngẩng phắt đầu lên.
“Phụt! Ha ha ha….” Chu Bằng giống như muốn cười đến chết, “Tiểu kỳ ba, cậu vừa từ lò luyện đan đi ra sao? Ha ha….”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ky-ba/2512872/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.