Ngôn Tiếu đi theo phía sau, một đường đến thẳng dưới nhà J.
An Nhược Cốc bất đắc dĩ nhìn cậu: “Học đệ Ngôn, cậu rốt cục muốn gì?”
“Tính sổ!”
“Hả?”
Ngôn Tiếu ủy khuất đáp: “Số điện thoại anh cho tôi là giả, anh còn không muốn gặp tôi, vừa rồi anh còn giả vờ không nhận ra tôi!”
“…… Số là thật, chỉ là ngừng dùng thôi. Tôi cũng không phải không muốn gặp cậu. Tôi thật sự rất bận, cậu cũng thấy rồi đấy. Còn nữa, tôi vừa rồi thật sự không nhận ra cậu.”
“Anh, anh cư nhiên không nhận ra tôi!”
“….. Còn chuyện gì nữa không, tôi phải đi lên.”
“Từ từ, cho tôi biết lịch học của anh.”
“Cái gì?”
“Tôi muốn đi học cùng anh.”
“Nếu tôi nhớ không nhầm, mấy cậu hẳn còn phải tập quân sự.”
“Tôi hôm trước đã đi làm một giấy chứng nhận mắc bệnh ngoài da giả, không cần phải tham gia. Tôi mới không đời nào đi phơi nằng thành Hách ca.”
“…..” Hóa ra hôm đó đến trạm xá của trường là vì chuyện này. An Nhược Cốc quyết định nói dối, “Nhưng tôi phải đi với bạn gái. Bận rộn lâu như vậy, cũng nên chăm sóc cô ấy một chút.”
Không ngờ tiểu kỳ ba nhướn mày, “Nói dối. Anh vốn không có bạn gái.”
“….. Tôi định mai sẽ tỏ tình.”
“Không sao, tôi chỉ đi cùng anh, anh mang theo người khác cũng được.”
Vì thế ngày hôm sau An Nhược Cốc thật sự mang Ngôn Tiếu đi học. Đương nhiên, y cũng không cho cậu ta lịch học.
Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ky-ba/2512865/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.