An Nhược Cốc cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi quay trở về phòng ký túc, sau đó gục đầu lên bàn.
Giường và bàn ở trường bọn họ là một, giường nằm trên, bàn phía dưới. Nói cách khác mọi người đều được ngủ ở trên, không phải chia giường trên giường dưới. Y chưa từng ghét cách thiết kế của trường như lúc này, không thể có giường để trực tiếp nhào tới lăn quay ra ngủ.
Chu Bằng cầm một lon bia đi vào, nhìn thấy chính là bộ dạng nửa sống nửa chết kia của y.
“Ai nha, bị một học muội nhiệt tình cưỡng bức sao?”
Không ngờ An Nhược Cốc căn bản không thèm để ý tới gã.
Chu Bằng lúc này mới có chút lo lắng, vội vàng đi tới bên cạnh y: “Làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?”
An Nhược Cốc thất thểu đưa tay phải ra, “Rót cho tôi chén nước.”
Uống xong nước, An Nhược Cốc lại đứng lên, cào cào đầu đi vào trong nhà vệ sinh.
Chu Bằng mở lon bia. An Nhược Cốc mở cửa phòng vệ sinh.
“Để lại cho tôi.”
“Cái gì?”
“Tôi nói, cậu để lại lon bia cho tôi.”
“Trước tiên phải có lý do đã.”
“Tôi bị học muội nhiệt tình cưỡng bức rồi.”
“…..”
Tắm rửa qua loa đại khái một chút, An Nhược Cốc từ trong đi ra.
Bách Thần cùng Phương Dư Khả cũng đã trở về.
Chu Bằng ngoan ngoãn đưa lon bia cho y.
Phương Dư Khả cười nói: “Cô vợ nhỏ thật chu đáo.”
Chu Bằng nói: “Đương nhiên rồi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ky-ba/2512861/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.