Lần trước Tống Lăng tới kinh thành vừa đi vừa dừng lần chần mãi cũng non nửa tháng. Lần này về vội với cha, cả đoàn xe tốc độ mau nhất, cơ hồ không nghỉ ngơi một đường đi thẳng, rốt cuộc tới sáng ngày thứ chín, cả người cả ngựa thuận lợi tiến vào thành Ích Châu.
Vừa vào thành, Tống Lăng liền kích động xốc màn xe lên, đầu ngó ra ngoài, mười phần vui sướng nhìn đông nhìn tây.
Xe ngựa đi qua phường Cẩm Tú, Tống Lăng bắt tay Lương Chinh, giọng nói kích động, “Tướng công, chàng mau nhìn xem!”
Lương Chinh nghiêng đầu, nhìn theo ngón tay nàng chỉ, Tống Lăng vui vẻ, “Trước kia thiếp làm túi thơm, khăn tay linh tinh, đều đem tới bán ở cửa hàng ki.”
Lương Chinh nói giỡn ra vẻ không tin, “Bán được ư?”
“Đương nhiên!” Ánh mắt Tống Lăng nghiêm túc, “Thiếp làm rất đẹp sao.”
Lương Chinh cười cười, sờ đầu nàng, “A Lăng của chúng ta thực giỏi.”
Tống Lăng cao hứng, đôi mắt đều cong lên, hai tay cũng nắm tay Lương Chinh thật chặt, “Cha ta ở dược đường phía trước, thực mau sẽ gặp người.”
“Hảo.”
Tống Lăng nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Lương Chinh một cách đăm chiêu.
“Làm sao vậy?”
Tống Lăng cười tủm tỉm, “Cha sẽ thích chàng, đặc biệt thích chàng.”
Lương Chinh cười, “Làm sao nàng biết?”
Tống Lăng cười vô cùng vui vẻ, “Chàng lớn lên thật đẹp nha.”
Lương Chinh nhéo nhéo mặt nhỏ, “Nàng thật là quỷ linh tinh.”
Tống Lăng cười khanh khách, ôm thật chặt cánh tay Lương Chinh.
Xe ngựa ngừng trước cửa Hồi Xuân đường.
Tống Lăng gấp gáp muốn thấy cha, xe vừa dừng liền không chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-the/1686748/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.