Editor: Ôp
Đối với việc Ngô Trần thị gặp phải, Hàn Hàn nửa điểm đồng tình cũng không có, nên làm cái gì thì làm cái đó.
Ngược lại Ngô Mạc thị, suy nghĩ về lúc trước, khi phụ thân và gia gia Hàn Hàn đang khoẻ mạnh, hai nhà vẫn lui tới rất thân mật, đứa bé Ngô Thụ Lương kia cũng không có lỗi, gọi mình đại bá mẫu nhiều năm như vậy, bây giờ bất thình lình gặp phải chuyện này, nếu như mình không quan tâm, thật sự không xứng với đạo lý.
Càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy phải đi nhìn một chuyến mới được, thả cán bột trong tay xuống, xoa tay, dặn dò một tiếng với mấy người Lâm thẩm cùng Mễ tẩu tử tới đây giúp một tay: "Các ngươi làm việc trước, ta đi ra ngoài một chuyến rồi sẽ trở lại." Cởi xuống tạp dề bên hông, lau tay đi ra ngoài.
Mắt thấy Ngô Mạc thị đi ra ngoài, khuôn mặt đen mập mạp của Mễ tẩu tử hơi xoay chuyển, bĩu môi: "Các ngươi đoán bà ấy đi đâu?"
Vợ Phú Quý đang nhặt rau, cũng không ngẩng đầu lên nói: "Có thể đi đâu chứ, tám phần là đi xem náo nhiệt. Nếu là ta, ta cũng đi."
Lâm thẩm che mặt: "Ta xem không giống, Ngô đại thẩm tử không phải là người như thế!"
Lời này vợ Phú Quý không thích nghe, nghiêng đầu sang: "Lời này của ngươi có ý gì? Cái gì gọi là không phải người như thế? Không thì hạng người gì?"
Lúc này Lâm thẩm mới nhớ tới, vợ Phú Quý mới vừa nói nếu là nàng ta, thì nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-the-thon-que-cua-nhiep-chinh-vuong/2241372/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.