Nói đến trấn Trăm Thước, đó là nơi không xa lạ gì đối với Ngô Mạc thị. Trước kia lúc thân thể bà tốt hơn bây giờ, sáng sớm mỗi ngày đều phải rời giường đi bộ một canh giờ đến đại gia đình ở trấn trên để giặt quần áo, mấy nhà khá giả trên trấn bà cũng đã đi qua.
Nhưng được ngồi thoải mái trên xe bò lên trấn trên như thế này vẫn là lần đầu tiên, nên không khỏi có chút kích động, có chút vui mừng, có chút tự hào, có chút xót xa trong lòng. . . . Nhất thời ngũ vị tạp trần, nói không nên lời là loại tư vị gì, sờ sờ đầu Hàn Hàn: "Nha đầu, quả thực ngươi đã trưởng thành rồi, còn có tiền đồ hơn so với nãi nãi!"
Mặc dù Hàn Hàn không hiểu được tâm tình của Ngô Mạc thị, nhưng cũng nhìn ra bà có chút kích động, túm lấy tay Ngô Mạc thị: "Nãi nãi nói những thứ này để làm gì, dù con có nhiều tiều đồ hơn nữa thì cũng là cháu gái của người, là người dạy bảo tốt, không có người, nào có con ngày hôm nay."
Hiếm khi Mộ Dung Ý phụ họa cho Hàn Hàn một lần, gật gật đầu: "Nói đúng lắm."
Nghe hai đứa bé nói như vậy, Ngô Mạc thị cũng không biết nên nói gì, tâm tình lập tức nhẹ nhõm hơn rất nhiều, thu hồi tay lại rồi cười nói: "Là nãi nãi cố chấp, các ngươi có tiền đồ, nãi nãi liền được nhờ theo, nghĩ những chuyện ấy cái làm gì chứ!" Cười Ha hả, "Không phải ngươi nói muốn mua vải vóc sao, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-the-thon-que-cua-nhiep-chinh-vuong/2241312/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.