Sự tình an bài thỏa đáng, Vu quản sự cũng tới đón nàng.
Trước khi đi, không tránh bị Ngô Mạc thị căn dặn ngàn vạn lần, khó bỏ khó chia.
Ngồi ở trên tấm đệm mềm mại thoải mái bên trong xe ngựa, Hàn Hàn ôm tiểu hồ ly chậm rãi nhớ lại kịch cung đình mình từng xem qua trước đây, suy tư về việc tiến vào vương phủ nếu gặp phải phiền phức thì nên đối phó như thế nào, thỉnh thoảng cùng Vu quản sự nói mấy câu, trò chuyện một chút về tình hình vương phủ.
Vu quản sự cũng không giấu giếm, nói tình huống những người ở trong vương phủ một năm một mười với Hàn Hàn.
Một đường thuận lợi, thẳng đến khi nghe thấy tiếng động ồn ào náo nhiệt, mi tâm Hàn Hàn khẽ động, vén màn xe lên nhìn ra bên ngoài, thấy cánh cổng cửa phủ nguy nga đứng vững cách đó không xa.
Xe ngựa tới gần, có thể thấy rõ ràng phong cách trên tường cổ xưa nặng nề cùng với những vết ấn ký bị cắt loang lổ kết bụi, lộ ra màu xanh của tường gạch bên trong, cho thấy nó đã trải qua rất nhiều năm tháng.
Trên cửa thành, đá khắc thành hai chữ lớn "Dĩnh thành", nét chữ cứng cáp hùng hậu, tỏ rõ uy nghiêm không thể khinh thường.
"Đến kinh thành rồi?" Hàn Hàn có chút kinh ngạc, không phải nói tới kinh thành phải đến tận buổi sáng sao, tại sao có cảm giác nhanh như vậy, hình như mình cũng mới ngồi được có nửa ngày.
"Thưa Mạc cô nương, đây là kinh đô Dĩnh thành, tiếp tục đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-the-thon-que-cua-nhiep-chinh-vuong/2241285/quyen-1-chuong-68-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.