Editor: Lãng Nhược Y
Hàn Hàn bế tiểu hồ ly trở về, đi được một nửa liền nghe một tiếng quát thanh thúy: "Biểu ca, huynh đứng lại đó cho ta!"
"Lão tử còn lâu mới đứng lại! Ai cho ngươi đến đây, mau trở về!" Bóng người màu xanh lá chợt lóe, Mộ Die nd da nl e q uu ydo n Dung Lân chợt xuất hiện phía trước mặt Hàn Hàn, gương mặt quyến rũ phong lưu thoáng hiện chút quẫn bách, ánh mắt nhìn nàng lại sáng lên, "Ngươi nói với đại ca ta một tiếng, nói lão tử đi trốn một thời gian sẽ về."
Nói xong, lắc mình chạy về phía cửa lớn.
Hàn Hàn đang khó hiểu thì trước mắt chợt lóe lên một bóng người máu đỏ, Công Tôn Văn mặc bộ áo đỏ xinh đẹp đứng trước mặt nàng: "Hắn vừa mới nói gì với ngươi?"
"Hả?" Hàn Hàn sững sờ, không kịp phản ứng.
Công Tôn Văn dậm chân một cái: "Thật là đần độn, thôi quên đi, đợi ta bắt được hắn rồi sẽ đến hỏi ngươi sau!" Nói xong nhún người nhảy một cái, đuổi theo Mộ Dung Lân.
Hàn Hàn im lặng. Việc này gọi là nằm cũng trúng thương sao?
Vừa muốn tiếp tục đi về, lại thấy một đôi phu thê trung niên bước đến.
Nữ tử trung niên có một đôi mắt phượng giống Mộ Dung Lân như đúc, bất mãn liếc xéo nam tử bên cạnh: "Đều tại chàng. Ta muốn bất ngờ xuất hiện để bắt nó về, chàng lại đi báo với nó, giờ thì hay rồi, người cũng đã chạy mất!"
Gương mặt nho nhã của nam tử thoáng hiện vẻ cưng chìu: "Được rồi, nàng đừng tức giận. Ý nhi mặc dù là chất tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-the-thon-que-cua-nhiep-chinh-vuong/2241240/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.