Một tháng sau, Ôn Nhiên đi tìm
Tâm Di, nói cho cô ấy biết, tác phẩm thiết kế thời trang mà cô đã nộp cho công ty Carly đã được tiếp nhận, hơn nữa còn lấy được công ty lời đề nghị. Khi nghe vậy, Tâm Di suýt bị sặc cà phê, ho vài tiếng mới thở phào nhẹ nhõm.
-Cậu thật sự đi sao? Đấy chính là công ty đấy. Nỗi lo lắng của Tâm Di chỉ là thoáng, cô lại cười:
-Nhưng nghe có vẻ thú vị đấy, tiểu gián điệp Nhiên Nhiên.
-Gián điệp gì? Đừng nói bừa, tôi khẳng định nghiêm túc làm việc, lấy được hộp hương sẽ trở về.
-Đùa thôi. Tâm Di thu liễm vẻ mặt
-Nhưng nếu cậu thật sự muốn đi, cũng không thể không nói cho ông Bạch và anh tớ biết chứ, chắc họ cũng sẽ không đồng ý đâu.
-Tớ biết cho nên tớ mới tìm cậu để thương lượng.
Tâm Di dừng một chút, cầm ly cà phê nhấp một ngụm:
-Tìm tớ thương lượng? Cậu đây rõ ràng là có chủ ý, tới tìm tớ làm đồng phạm chứ gì.
Ôn Nhiên cũng không phủ nhận. Cô từ nhỏ đã ngoan ngoãn, chưa bao giờ làm chuyện xấu.
-Bây giờ tôi cảm thấy có chút tội lỗi và một chút sợ hãi.
Tâm Di thấy Ôn Nhiên nắm chặt ngón tay mình thì mỉm cười:
-Nhiên Nhiên, tôi ủng hộ bạn. Tớ lại thích dáng vẻ không ngoan của cậu.
Tâm Di cảm thấy Ôn Nhiên hiện tại quá đáng yêu.
Ôn Nhiên:
-Cậu phải giúp tớ.
Tâm Di trả lời rất hào phóng:
-Được rồi, yên tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-sung-cua-nhan-tien-sinh/2838294/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.