Vương thị bước vào nói nhỏ: "Cô nương, hắn nói hắn là huyện lệnh mới nhậm chức."
Huyện lệnh? Tống Tân Đồng hơi kinh ngạc nhìn người nam nhân trẻ tuổi kia, khoảng hai mươi tư, hai mươi lăm tuổi, hắn không nói là huyện lệnh, nàng còn tưởng là công t.ử nhà quyền quý nào.
Tống Tân Đồng đưa Noãn Noãn cho Tiểu Nguyệt, bảo nàng ấy bế vào phòng trong, rồi đứng dậy phủi phẳng nếp nhăn trên y phục, bước ra nghênh tiếp: "Xin bái kiến Huyện lệnh đại nhân, không ngờ đại nhân đến, dân phụ có thất lễ không kịp nghênh đón."
"Lục phu nhân hữu lễ." Tân nhiệm huyện lệnh Trạch Quân Hạo chắp tay hành lễ.
"Mời đại nhân ngồi." Tống Tân Đồng dẫn người đến hoa sảnh ngồi xuống, lại sai người dâng trà: "Chẳng hay đại nhân ghé thăm có việc gì chăng?"
"Ta chỉ tùy tiện đi dạo, thăm dò dân tình." Trạch huyện lệnh ôn tồn lễ độ cười, "Đến thôn Đào Hoa thấy công xưởng san sát, thợ thuyền mấy chục người, rất nhộn nhịp, dò hỏi mới hay thì ra món bún trứ danh khắp Đại Chu lại xuất phát từ công xưởng của Lục phu nhân, quả thực đáng kính."
Tống Tân Đồng nhếch môi cười, nàng nào tin lời Trạch huyện lệnh, cả huyện Thanh Giang ai chẳng biết nhà nàng thu mua khoai lang làm bún, phàm là vô sự bất đăng tam bảo điện, Trạch huyện lệnh bận rộn như thế lấy đâu ra thì giờ rảnh rỗi mà tùy tiện đi dạo.
"Đại nhân quá lời rồi." Tống Tân Đồng có ấn tượng khá tốt về vị Trạch huyện lệnh này, từ khi nhậm chức năm ngoái đến nay đã hơn nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4890012/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.