Lục Vân Khai xoa bụng nàng, “Nàng vất vả rồi.”
“Con rất ngoan, không vất vả đâu.” Tống Tân Đồng dừng lại một chút, có vẻ khó xử nói: “Thiếp nghĩ là bé gái, thật sự quá yên tĩnh, quá nghe lời.”
Lục Vân Khai không quan tâm là trai hay gái, “Bé gái tốt hơn, giống nàng là tốt nhất.”
Tống Tân Đồng nhướng mày: “Giống thiếp hung dữ như vậy thì tốt chỗ nào?”
“Không hung dữ.” Lục Vân Khai dừng lại một chút, “Rất tốt.”
“Chỉ có chàng nghĩ vậy thôi.” Tống Tân Đồng chợt nhớ đến mấy căn cửa tiệm đã xem ban ngày, vội vàng lấy mấy tờ giấy ra. Nàng xem xong cửa tiệm thì còn ghi thêm những quan sát của mình vào phía sau, “Chàng xem đi, thiếp thiên về chọn căn quán trà đó.”
Lục Vân Khai xem xét kỹ lưỡng, “So với những căn khác, chỗ này không tốt bằng trên phố chính, chỉ là giá cả rẻ hơn một chút thôi.”
Tống Tân Đồng ừm một tiếng, “Nhưng hắn đang cần gấp bán đi, thiếp nghĩ nếu có thể mua đứt thì chúng ta không cần phải trả tiền thuê nữa, cứ coi như là kiếm gia sản cho con của chúng ta.”
“Để chúng tự kiếm.”
“Thiếp đã xem những cửa tiệm khác rồi, ông chủ của những căn đó có lẽ sẽ không bán đâu, chỉ có căn này, họ đang cần tiền gấp nên chắc chắn sẽ cân nhắc việc bán.” Tống Tân Đồng dừng lại một chút, “Hơn nữa, điều thiếp thích nhất là nó giáp hai mặt phố, đến lúc đó một mặt làm cửa, một mặt làm cửa sổ, có thể bán món kho của chúng ta. Như vậy không cần phải bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4889057/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.