“Có thể được. Quan nhỏ ở quán trạm cũng muốn kiếm thêm chút tiền, nếu không có quan viên nào đến trọ, họ sẽ cho thuê phòng khách.” Lục Vân Khai nói.
Tống Tân Đồng nghĩ lại cũng phải.
Nhưng lại lo lắng ngựa sẽ không kiểm soát được nếu đi dưới mưa: “Cơn mưa này chẳng biết sẽ kéo dài bao lâu, nếu chỉ mưa một lát chúng ta có thể dựng mái che đợi hết giông bão.”
Lục Vân Khai cũng nhìn lên trời: “Cơn mưa này e rằng không thể tạnh ngay được, chúng ta nên tìm chỗ trú chân thì hơn.”
“Được, vậy đều theo ý chàng.” Tống Tân Đồng gật đầu.
Lục Vân Khai: “Nàng về xe ngồi trước đi, có lẽ chúng ta phải đi nhanh hơn một chút.”
“Được, vậy chàng cứ đi theo tốc độ của chàng, thiếp không sao đâu.” Tống Tân Đồng ngồi lại vào xe ngựa, lại lấy chăn đệm hết dưới mông, như vậy cho dù có xóc nảy cũng không cảm thấy khó chịu lắm.
Để tránh mưa, xe ngựa đi nhanh hơn rất nhiều. Nhưng vẫn không chạy kịp trận mưa lớn, không lâu sau trời bắt đầu đổ mưa như trút nước, mưa rơi dày đặc không ngừng.
Cố gắng đi thật nhanh gần một canh giờ, cuối cùng cũng đến được quán trạm.
Vì trời mưa nên có rất nhiều xe ngựa đến trú mưa ở đây, khi Tống Tân Đồng họ đến thì đại sảnh bên trong đã chật kín người.
Khuôn viên quán trạm đều là những dãy nhà riêng biệt, dùng riêng cho các quan viên đi công cán. Nếu là người đơn lẻ thì chỉ có thể ở phòng của nha dịch phía sau.
Lần này vì có quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4884141/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.