Khu đất nền nhà cũng được san bằng, sửa sang thành một con đường nhỏ lát đá xanh để tiện đi lại sau này, tránh bị cỏ dại ngăn lối.
Thầy âm dương đã làm xong những nghi lễ cần thiết. Tống Tân Đồng họ lại lần nữa quỳ lạy đốt vàng mã. Lúc khấu đầu, nàng đặc biệt thành tâm, bởi vì họ sắp rời đi, không biết bao giờ sẽ quay lại, có lẽ sang năm sẽ đến, cũng có lẽ không.
Đứng dậy, Lục Vân Khai kéo Tống Tân Đồng đứng sang một bên, chắp tay vái chào mười vị nha dịch vừa đến: “Đa tạ mấy vị đại nhân đã dành thời gian đến đây.”
“Lục công t.ử khách khí rồi.” Nha dịch dẫn đầu sờ vào thanh đao bên hông, rồi nhìn những người dân đứng vây quanh bên ngoài, lớn tiếng nói: “Hôm đó chúng ta về huyện thành, đã bẩm báo chuyện Tống thợ săn cho huyện lệnh đại nhân. Đại nhân nói phải trái rõ ràng, chuyện này vốn là do các ngươi làm không đúng đạo lý. Người ta bấy lâu nay cũng chưa từng truy cứu lỗi lầm của các ngươi, chỉ cần các ngươi thành tâm tạ lỗi là xong, họ cũng sẽ không bám riết các ngươi.”
“Huyện lệnh đại nhân cũng biết rồi sao?” Sắc mặt những người dân đứng bên cạnh tái đi. Ban đầu họ tưởng Hứa thôn trưởng có thể giải quyết được, nhưng... lẽ nào thật sự phải đi quỳ lạy nhận lỗi sao? Mấy bà cô hôm trước được bát canh thịt dê liền đứng ra, lớn tiếng nói: “Hồi chuyện Tống thợ săn xảy ra, đứa bé sinh ra lại bị vứt bỏ, trong lòng ta cũng áy náy. Bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4884127/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.