Sau khi thuê hai gian phòng thượng hạng, Tống Tân Đồng liền về phòng nghỉ ngơi trước, tối qua nàng không ngủ ngon, hôm nay lại mệt mỏi gần cả ngày, ngồi trên xe ngựa cứ ngủ gà ngủ gật.
Vừa chạm vào gối, Tống Tân Đồng đã ngủ thiếp đi, mãi đến giờ Thân khắc thứ ba mới tỉnh dậy.
Lúc tỉnh dậy, nàng phát hiện Lục Vân Khai không có trong phòng, thay y phục xong định mở cửa, ngoài cửa đã có tiếng Đại Nha, “Cô nương, người tỉnh chưa?”
“Tỉnh rồi.” Tống Tân Đồng thấy chỉ có một mình Đại Nha, nghi hoặc hỏi: “Cô gia bọn họ đâu rồi?”
Đại Nha: “Ra ngoài tìm tiên sinh rồi ạ.”
“Đi bao lâu rồi?” Tống Tân Đồng uống một ngụm nước làm ẩm cổ họng.
“Khoảng nửa canh giờ rồi ạ.” Đại Nha đặt chậu nước lên bàn, “Cô nương rửa mặt đi.”
Tống Tân Đồng rửa mặt, lúc này mới cảm thấy cả người tỉnh táo hơn, “Ta thấy hơi đói rồi, ngươi đi hỏi chủ quán trọ xem, có thể tự nấu mì chay ăn được không.”
Quán trọ không phải tửu lâu, món ăn mà đầu bếp làm mùi vị thật sự không ngon, còn kém cả món Tống Tân Đồng tự làm, hơn nữa đây lại là trấn nhỏ, đoán chừng mùi vị càng không được tốt.
Đại Nha nghĩ nghĩ, nói: “Cô nương, nô tỳ bảo bà chủ quán trọ làm cho người ăn, buổi chiều nô tỳ có gọi mì ăn, món mì xá xíu bà chủ làm rất ngon.”
“Vậy cũng được.” Vì làm ngon, nên Tống Tân Đồng không muốn động tay, “Mau lên, đói quá.”
“Ê.” Đại Nha chạy xuống lầu thoăn thoắt, rất nhanh lại thoăn thoắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4884113/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.