Tống Tân Đồng hơi nhíu mày, “Sao có thể như vậy?”
“Bến đò vốn là nơi cá rồng lẫn lộn, quản sự bến đò cũng chỉ phụ trách thông báo thời gian thuyền bè đến, cùng với thu tiền thuê và tiền hoa hồng của thuyền bè mà thôi. Ngoài bọn họ ra, còn có công nhân bốc dỡ hàng hóa và các chủ thuyền khác, những người này đều kết thành nhóm nhỏ, quan hệ dây mơ rễ má.” Lục Vân Khai giải thích: “Quản sự bến đò đã nói là nể mặt mối quan hệ giữa Giang Minh Chiêu và chúng ta nên mới nói những lời đó ư?”
Tống Tân Đồng gật đầu, lời của Lục Vân Khai nói rất thẳng thắn, nàng tự nhiên là hiểu.
“Vậy chi bằng báo quan cho rồi.” Tống Tân Đồng bĩu môi.
“Quan huyện đó là người thế nào nàng không phải không rõ, trừ khi Tạ Thẩm chịu chi khoản bạc lớn, nếu không bọn họ cũng sẽ không động đến những tên côn đồ lập bè kết phái đó đâu.” Lục Vân Khai đưa tay vuốt tóc Tống Tân Đồng, “Lần này Tạ Thẩm chỉ có thể chịu thiệt thòi thôi.”
Tống Tân Đồng nhíu mày, nhưng trong lòng hiểu rõ được nước ở đây sâu đến mức nào, cảm giác bất lực vì không có quyền thế nên chỉ có thể bị ức h.i.ế.p này khiến nàng vô cùng khó chịu, cho dù có bạc, nhưng vẫn phải đi lấy lòng người có quyền thế.
Triều đại nào cũng vậy, nơi nào cũng vậy.
Hơn nữa Đại Chu triều sĩ nông công thương, thương đứng cuối cùng, có đôi khi người làm nghề thương nghiệp cấp thấp còn không bằng nông dân đủ ăn đủ mặc sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4880875/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.