Tuy rằng dựa vào núi mà sống, song dân làng chỉ biết đốn củi săn thú, ngoài ra chẳng còn sở trường nào khác. Như bên kia núi có nhiều cây đay, cây gai, song cũng không ai biết dệt vải, bởi vốn dĩ họ chẳng hề thạo nghề này. Cùng lắm chỉ rút được vài sợi gai để khâu vá vải thô hoặc dùng để buộc đồ vật.
“Nếu có dư, bèn đem bán đi.” Tống Tân Đồng vừa nghĩ đến năm sau có đủ loại hoa quả ăn, trong lòng liền hân hoan vô cùng.
“Được, vậy ta sẽ bảo Giang Minh Chiêu kiếm thêm, tốt nhất là bốn mùa đều có thể ăn được.”
“Hơn nữa còn phải tìm thứ khác lạ, nếu toàn là lê, quýt thì chẳng hay chút nào.”
“Phải.” Lục Vân Khai dừng lại một chút, “Ta còn một chuyện muốn nói với nàng.”
Tống Tân Đồng nghiêng đầu hỏi: “Chuyện gì thế?”
“Giang Minh Chiêu nói với ta rằng vụ án lộ đề thi phủ ở Lĩnh Nam thành lần này đã tra rõ. Danh sách mua bán đề thi quả thật không có Tống Trường Viễn, song hắn vô tình nghe lén được đề bài. Vì vậy, Tri phủ đại nhân chỉ tước bỏ công danh tú tài, chứ chưa lột bỏ tư cách dự thi khoa cử sau này của hắn.”
Tống Tân Đồng nhíu mày, “Cứ đơn giản thả hắn ra như vậy sao?”
“Đương nhiên là không.” Lục Vân Khai nói, “Nàng không phải muốn biết cụ thể là tình cảnh thế nào ư? Nếu bà ta tìm nàng xin bạc, nàng cứ đưa.”
“Ồ?” Tống Tân Đồng khó hiểu.
“Họ muốn chuộc Tống Trường Viễn về, cần một ngàn lượng bạc chuộc thân.” Lục Vân Khai ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4880849/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.