“Có một vài việc biết làm.” Lục Vân Khai đưa tay sờ mũi, cười cười có vẻ ngại ngùng, “Nếu không được, chúng ta lại mua thêm hai người hầu về.”
“Không cần không cần.” Tống Tân Đồng vội vàng ngăn lại, “Việc nhà đều là những chuyện nhỏ nhặt nhẹ nhàng, ta tùy tiện làm một chút là xong, hơn nữa còn có Vương thẩm giúp đỡ, không cần thêm người khác.”
Thứ nhất là nàng vẫn chưa quen với việc mua bán người làm, thứ hai là nàng nhìn ra được, nương không muốn gặp người ngoài, bình thường Tạ thẩm và Vương thẩm các nàng đến, nương thường ở trong phòng mình, trừ khi cần thiết, người sẽ không ra ngoài.
“Nhưng Vương thẩm còn phải trông chừng Đại Bảo các đệ ấy.” Lục Vân Khai nói, “Ta nghĩ…”
“Thôi đi, trong thôn thuê nhiều người hầu quá thì ra thể thống gì? Hơn nữa về nhà cũng chỉ mất nửa chén trà thôi, có chuyện gì thì cứ gọi một tiếng.” Tống Tân Đồng ngước mắt nhìn Lục Vân Khai, “Tướng công, đợi sau này chàng làm quan lớn rồi, chúng ta ở nhà lớn rồi, chúng ta hẵng mua thêm hạ nhân, được không?”
Lục Vân Khai nhìn Tống Tân Đồng chăm chú, chàng biết nàng lo lắng cho nương, trong lòng cảm động, nắm lấy tay nàng, “Đa tạ nương tử.”
“Tạ ta làm gì? Ta cũng chỉ là không thích có người ngoài lảng vảng trước mắt ta thôi.” Tống Tân Đồng cười đáp lại, “Chiều nay ta đã đi xem mảnh đất sau núi kia rồi.”
Lục Vân Khai giọng điệu nhẹ nhàng hỏi: “Thế nào?”
“Rất tốt.” Tống Tân Đồng kể lại bản thiết kế nàng đã xây dựng, “Chàng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863541/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.