“Không thích cũng là bọn chúng, A tỷ sẽ không không thích các ngươi.” Tống Tân Đồng sờ sờ hai bên tóc mai được chải gọn gàng của hai đệ đệ, “A tỷ thích Đại Bảo và Nhị Bảo nhất, các ngươi đều ngoan ngoãn, còn ngoan hơn những người khác.”
“A tỷ, thật sao?” Trẻ con tính tình, nghe nàng nói vậy, mắt liền sáng rỡ lên.
Tống Tân Đồng trịnh trọng gật đầu: “Ừm.”
“A tỷ, vậy sao tỷ không gọi bọn đệ giúp đỡ?” Nhị Bảo có trí nhớ tốt, lại quay về chủ đề cũ.
Tống Tân Đồng bất đắc dĩ, “A tỷ không phải đã nói rồi sao, các ngươi phải đọc sách, A tỷ không muốn quấy rầy các ngươi.”
“Bọn đệ có thể giúp tỷ xong, rồi… rồi học thuộc sách.” Nhị Bảo nói xong còn lén lút kéo ống tay áo của Đại Bảo đang đặt đá cuội, “Ca ca, huynh nói có phải không?”
Đại Bảo quay đầu lại, cũng cười gật đầu, “Bọn đệ muốn giúp A tỷ, A tỷ ở chỗ tỷ phu cũng không gọi bọn đệ nữa.”
Nhìn thấy sự thân thiết của hai đệ đệ dành cho mình, Tống Tân Đồng trong lòng cũng vui vẻ, “Hai đứa ngươi à… Vậy sau này khi các ngươi không đọc sách, A tỷ sẽ gọi các ngươi đến giúp ta làm việc.”
“Tốt.” Nhị Bảo gọi xong lại bổ sung: “Lúc chơi cũng gọi đệ, lúc nào cũng gọi đệ.”
☆, Chương một trăm tám mươi sáu: Ghen tị
“Lúc nào cũng gọi? Lúc đọc sách cũng gọi sao?” Tống Tân Đồng nửa cười nửa không nhìn Nhị Bảo.
Nhị Bảo gật đầu, “Gọi.”
“Ngươi chỉ muốn chơi thôi đúng không?” Tống Tân Đồng giơ tay nhéo nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863539/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.