“Vả lại, nương đã làm xong bữa sáng rồi.”
“À?” Tống Tân Đồng có chút lo lắng, “Vậy nương có giận ta không?”
“Không đâu.” Lục Vân Khai đưa bộ quần áo sạch sẽ mới tinh đã giặt cho nàng, “Có cần vi phu thay cho nương t.ử không?”
“…” Tống Tân Đồng đưa tay giật lấy quần áo, hậm hực nói: “Chàng ra ngoài đi.”
Lục Vân Khai có chút thất vọng nhìn chiếc chăn một cái, nhưng vẫn dứt khoát đáp: “Được.”
Đợi người đi khỏi, Tống Tân Đồng mới bò ra khỏi chăn, lần lượt mặc áo nhỏ, áo lót, áo trung, rồi áo ngoài vào, sau đó chân mềm nhũn bước xuống giường.
Sửa soạn xong xuôi, Tống Tân Đồng mới chậm rãi đi ra khỏi phòng. Hôm qua lúc đến là che khăn cô dâu, không nhìn rõ gì cả, bây giờ thì có thể nhìn rõ cái sân này.
Cái sân này không lớn, chỉ có vài gian phòng, giữa sân trồng mấy cây hải đường, cành lá sum suê, nụ hoa chớm nở.
Lục Vân Khai đang bưng một chậu nước nóng đi vào, thấy nàng bước ra, hỏi: “Sao đã ra rồi?”
“Thiếp sửa soạn xong thì ra tìm chàng.” Tống Tân Đồng nói xong lại cảm thấy lời mình nói quá ủy mị, liền cúi đầu nghịch ngón tay.
Lục Vân Khai đặt chậu nước lên giá gỗ bên ngoài phòng, “Vậy thiếp đi vào bếp lấy nước đi.” Ngay sau đó lại đưa cho nàng một chiếc khăn vải bông mịn mềm mại mới tinh, “Đây là khăn sạch nương chuẩn bị cho nàng.”
Tống Tân Đồng nhận lấy khăn, “Cảm ơn.”
“Không cần khách khí với ta.” Lục Vân Khai cười nhạt nói.
Tống Tân Đồng chạm vào nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863493/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.