Tống Tân Đồng vẫn luôn đề phòng hành động của nàng ta. Khi nàng ta tới gần, nàng đã bước nhanh sang bên, rồi đi vòng ra cách đó vài bước. Đúng lúc định lên tiếng, nàng chợt thấy Lục Vân Khai đi từ phía này tới.
“Lục phu tử, ngài giờ đi đến sân phơi lúa sao?”
Lục Vân Khai liếc nhìn mấy người đang đứng trên đường, rồi ánh mắt dừng lại trên Tống Tân Đồng, lát sau mới gật đầu, “Ở nhà đọc sách quên mất giờ giấc, không biết có bỏ lỡ rồi chăng.”
“Mới bắt đầu chưa lâu.” Tống Tân Đồng đáp.
Lưu Hỷ Nhi nghe cuộc đối thoại của hai người, lập tức đoán ra người đàn ông có góc nghiêng nhìn rất đỗi anh tuấn này hẳn là một tú tài. Nàng ta lén đ.á.n.h giá, thấy trên má người này có một vết sẹo, liền càng chắc chắn thân phận của hắn: Hắn chính là tú tài bị hủy dung mà Tống Thanh Tú đã chê bai.
Dù bị hủy dung, nhưng góc nghiêng vẫn rất đẹp.
Lưu Hỷ Nhi suy nghĩ một lát, rồi hạ quyết tâm, cất bước đi về phía Tống Tân Đồng, “Biểu tỷ, bộ y phục này của tỷ thật đẹp, có thể nói cho ta biết làm ở đâu chăng?”
Tống Tân Đồng nhìn Lưu Hỷ Nhi lao tới chỗ mình đứng. Người phụ nữ này đang ngầm tính toán điều gì? Nàng vội vàng né sang bên. Giữa lúc tia lửa điện xẹt qua, Tống Tân Đồng thấy một bóng người lướt qua trước mặt mình, lao thẳng về phía Lục Vân Khai.
Lòng Tống Tân Đồng chợt thót lại, vội vàng nhìn về phía Lục Vân Khai, chỉ thấy hắn vừa vặn tránh kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863480/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.