Lưu Phú Quý mở đôi mắt híp dâm tà, ánh mắt toát ra vẻ dâm đãng, “Mẹ, con biết rồi, về ăn cơm xong con sẽ đến.”
“Suốt ngày chỉ biết ăn ăn ăn, sao không ăn c.h.ế.t con cái đồ phá của này đi.” Tống Xuân Hoa lẩm bẩm c.h.ử.i rủa, “Mẹ bảo bà ngoại con hôm nay làm nhiều thịt một chút, con gắp nhiều vào bát, đừng để mấy đứa Tống Trường Viễn kia cướp mất.”
“Mẹ, bà ngoại chỉ thương Tống Trường Viễn, không thương con, toàn lén lút đưa thịt cho nó ăn.” Lưu Phú Quý tức giận nói, “Con thấy mấy lần rồi, con cũng muốn ăn.”
“Được rồi, được rồi, về nhà mẹ tìm cho con.” Tống Xuân Hoa nhìn về phía sân nhà họ Tống phía trước, “Đến nhà rồi, đừng nói nữa.”
Trương Thúy Hoa đang đứng bên sân quét dọn, thấy Tống Xuân Hoa bọn họ về, khạc một bãi nước bọt rồi nói: “Ôi chao, nhị muội sáng sớm đi đâu đấy? Ta còn tưởng muội về nhà họ Lưu rồi chứ, sao còn ở lì nhà chúng ta thế?”
Tống Xuân Hoa cứng mặt.
Trương Thúy Hoa nhìn Tống Xuân Hoa một cái, “Nhìn đường nhị muội về, nhị muội lại đi đến chỗ tiện tỳ ở cuối thôn rồi à? Sao không giữ các muội ở lại ăn cơm? Không phải nói tiện tỳ đó đồng ý gả cho Phú Quý nhà muội rồi sao?”
Sắc mặt Tống Xuân Hoa không tốt, lườm Trương Thúy Hoa, “Chị lo chuyện bao đồng làm gì?”
“Ta là đại tẩu của muội, quan tâm muội, một đứa con gái đã đi lấy chồng, không được sao?” Trương Thúy Hoa nói.
Tống Xuân Hoa xì một tiếng, “Chị lo cho mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863477/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.