“Hứa công t.ử thấy sao?” Tống Tân Đồng nhìn về phía Hứa Minh An, sắc mặt hắn đã trở nên khá khó coi.
Tống chưởng quỹ trong lòng thở dài, vốn dĩ Đông gia muốn chơi trò chữ nghĩa, nhưng không ngờ đều bị Tống cô nương vạch trần hết.
Hứa Minh An trầm mắt, “Tống cô nương muốn ta chia cho ngươi một phần lợi nhuận của toàn Đại Chu, chẳng phải là quá đòi hỏi rồi sao?”
Tống Tân Đồng nhún vai, “Vậy thì thế này đi, vẫn là một phần lợi nhuận của thành Lĩnh Nam, nhưng mỗi ngày ta chỉ cung cấp tối đa ba trăm cân, dù sao bây giờ ta chỉ nuôi một hai mẫu tôm, nhiều hơn nữa chắc chắn không thể cung cấp được, mà ta cũng không dám mua thêm ruộng đất để nuôi tôm, dù sao ta cũng không biết là sẽ thua lỗ hay như thế nào. Còn một điều nữa là, sau này nếu ta muốn tự kinh doanh, e là cũng sẽ cần dùng tôm và ốc, nên điều khoản chỉ cung cấp cho một mình tửu lâu của Hứa công t.ử e là không thể tuân thủ được.”
Hứa Minh An đột ngột đập mạnh xuống bàn, “Tống cô nương không lẽ nghĩ ta chỉ có thể mua từ chỗ ngươi thôi sao?”
Tống Tân Đồng đặt chén trà xuống, bày ra khí thế mà nàng từng đối diện với các tổng giám đốc công ty đa quốc gia hay quan chức chính phủ, “Hứa công tử, chúng ta đang bàn chuyện làm ăn, đàm phán được thì ký hợp đồng, không đàm phán được thì không ký, một đạo lý đơn giản như thế Hứa công t.ử còn hiểu rõ hơn ta. Chúng ta đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863438/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.