Vừa đi đến ngoài cửa tửu lâu Cát Tường, Chu Tam nhanh mắt đã nhìn thấy chị em nhà họ Tống, lập tức niềm nở đón ra: “Tống cô nương, đã lâu không gặp rồi, mau vào ngồi chơi.”
Tống Tân Đồng mỉm cười nhìn Chu Tam: “Không phải mới gặp hai hôm trước sao?” Hơn nữa còn gây chuyện không vui với Đông gia tửu lâu nữa.
Ánh mắt Chu Tam lóe lên vẻ tinh ranh, nhưng rất nhanh được che giấu bằng nụ cười: “Tống cô nương chắc phải có hơn một tháng chưa vào thành rồi, mau mau mời vào trong.” Nói xong lại gọi lớn với Tống chưởng quỹ: “Chưởng quỹ, Tống cô nương đến rồi.”
Tống chưởng quỹ chắp tay chào Tống Tân Đồng: “Tống cô nương, đã lâu không gặp.”
“Tống chưởng quỹ.” Tống Tân Đồng kéo hai đệ đệ song sinh: “Mau gọi Tống gia gia.”
Đại Bảo và Nhị Bảo cất tiếng gọi lanh lảnh: “Tống gia gia.”
“Êi, hai tiểu công t.ử lớn lên không ít.” Tống chưởng quỹ bảo Chu Tam vào trong mang ra hai đĩa điểm tâm: “Đây là điểm tâm vừa làm xong của tiệm, hai tiểu công t.ử nếm thử xem.”
“Cảm ơn gia gia.” Hai đệ đệ song sinh lễ phép cảm ơn.
“Không cần cảm ơn.” Tống chưởng quỹ cười tủm tỉm nhìn hai đứa trẻ ngoan ngoãn, thầm nghĩ: Cặp song sinh này được Tống cô nương dạy dỗ rất hiểu chuyện. Vì vậy không khỏi có thêm hai phần thiện cảm với Tống Tân Đồng, nhìn cái gùi của nàng nói: “Trong gùi của Tống cô nương là gì vậy?”
Tống Tân Đồng trực tiếp vén lá cỏ che trên cái gùi ra: “Hái được ít nấm tro và nấm kê tùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863420/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.