“Đây vẫn là bí quyết gia truyền của chúng ta, đừng để người khác học lén.” Tạ thẩm nương nói.
Tống Tân Đồng đương nhiên không dị nghị gì, thấy Tạ thẩm nương đã rửa xong lòng lợn, nàng nhìn thấy còn khoảng năm trăm cân tôm càng liền không nhịn được nói: “Thẩm nương, hay là người đi thông báo cho cô quả phụ kia ngay đi, con thật sự không muốn cọ tôm nữa.”
Tạ thẩm nương không nhịn được bật cười, đây là lần đầu tiên nghe nàng than phiền, “Vậy ta cũng phải chần nước chỗ này đã chứ?”
“Không cần, để con làm là được.” Tống Tân Đồng vội vàng đẩy Tạ thẩm nương ra ngoài, rồi bắt đầu thái lòng lợn, lát nữa sẽ chần nước chung.
Vừa qua nửa khắc, Tạ thẩm nương dẫn Vương quả phụ trở về.
Vương quả phụ dẫn theo một đứa bé gầy gò vàng vọt, có chút rụt rè cười với Tống Tân Đồng.
Tống Tân Đồng đ.á.n.h giá hai mẹ con nhà họ Vương một lượt, tuy mặc đồ cũ rách, nhưng trông sạch sẽ, có vẻ là người gọn gàng sạch sẽ, làm nghề bán đồ ăn thì phải sạch sẽ, nếu móng tay đầy vết bẩn, ai thấy mà nuốt trôi? Vương quả phụ cảm thấy cô gái nhà họ Tống này khí thế rất mạnh, nhìn chằm chằm khiến nàng ta không dám thở mạnh, lo lắng hồi lâu nói: “Tống gia cô nương, cô yên tâm ta sẽ làm việc chăm chỉ.”
Xem ra Tạ thẩm nương đã nói với nàng ta rồi, Tống Tân Đồng cũng không nói gì thêm: “Vương thẩm nương đừng câu nệ, công việc của con là cứ phải dính nước, không biết thẩm nương chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863406/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.