“Thôi thẩm nương cũng đừng từ chối con nữa, thẩm nương về cất bạc cho kỹ, đợi tới giờ Dậu chúng ta phải xuất phát rồi.” Tống Tân Đồng ôm hộp tiền đi về phía nhà trước.
Tống Tân Đồng bỏ hết mấy chục lạng bạc trong hộp vào hũ tiền cất đi, chỉ giữ lại hai ba lạng bạc vụn và tiền đồng, dùng làm tiền lưu thông hằng ngày.
Lại lấy ra một chiếc hộp không đặt lên xe đẩy, lát nữa mang ra công trường để đựng tiền.
Tạ thẩm thu dọn ốc xong cũng đi ra, “Tân Đồng, vậy ta về một chuyến trước, lát nữa dắt bò qua.”
“Được.” Tống Tân Đồng đáp lời, “Nhị thẩm cũng đi thong thả nhé.”
Hà nhị thẩm cười đáp, “Ta cũng về thu dọn một chút, đại tẩu còn đang chờ ta ở nhà.”
“Được ạ.” Tống Tân Đồng nhìn theo họ rời đi, mới bắt đầu chầm chậm khuân đồ lên xe đẩy.
“A tỷ, sau này đệ và Nhị Bảo sẽ giúp bê bát rửa bát.” Đại Bảo bưng những chiếc bát đã được nhúng nước nóng tới, “Không để A tỷ mệt nhọc.”
“Không cần đâu, A tỷ có Tạ thẩm giúp mà.” Tống Tân Đồng đặt bát vào ô trống bên dưới xe đẩy, xếp ngay ngắn từng chiếc một.
Chiếc xe đẩy của nhà họ Tống là do Tống Tân Đồng mời thợ mộc làm riêng, chỉ có phía dưới cùng là ván gỗ, ở giữa dùng tre nứa ngăn thành nhiều khoang nhỏ, có thể dùng để đựng bát, đựng nồi, đựng đủ loại gia vị, sắp xếp vô cùng gọn gàng, nhìn một cái là thấy rõ, không cần phải lục tung như trước nữa. Phía trên lại gác thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863402/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.