“Ngươi làm sao biết là ta mua cho đại nhân nhà ta?”
Tống Tân Đồng cười một tiếng, “Khí chất của cậu hơn người nhà nông chúng tôi đến cả trăm lần, nhưng nhìn vẻ mặt của cậu hình như không phải mua cho mình ăn, vậy chắc chắn là người có thân phận cao quý hơn, nghĩ vậy thì chắc chắn là đại nhân rồi.”
Hóa ra là vậy, tiểu tư còn tưởng nàng đoán được hắn là công t.ử nhà mình, cũng là Khâm sai Vương đại nhân giám công.
“Vậy ngươi nấu cho ta hai bát.” Tiểu tư cũng tự thêm cho mình một bát.
“Được, cậu chờ một chút.” Tống Tân Đồng trực tiếp mở nồi ra, cho thịt và thức ăn vào một cái giỏ tre chuyên dùng để múc đồ ăn, rồi treo ở bên cạnh thùng sắt, lại vội vàng lấy các loại rau tươi đổ vào, chần vừa chín tới thì vớt ra, chia đều vào hai bát, rồi đổ tất cả thịt vừa nấu xong vào bát.
Lại lập tức rưới dầu nóng đã nấu xong lên trên, lập tức mùi thơm cay nồng lan tỏa.
“Xong rồi.” Tống Tân Đồng đặt hai bát lẩu cay vào giỏ của tiểu tư, không quên rắc một chút hành lá và lá cần tây lên trên, “Cẩn thận một chút, đừng để đổ ra ngoài.”
Tiểu tư lại ném một nửa tiền bạc cho nàng, cũng không bảo nàng thối lại, trực tiếp xách giỏ đi luôn.
Đợi tiểu tư đi xa rồi, Tạ thím khuấy nồi, “Lưỡi của những người quý tộc này thật lợi hại, ta thì thấy cái gì cũng ngon.”
“Nên người ta mới là quý tộc đó.” Hà Nhị thím nói đùa phụ họa, “Ê, Tân Đồng, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863374/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.