“Phải.” Tống Tân Đồng đếm ra chín lạng bảy trăm văn, rồi cất giấu ba mươi lăm lạng chín trăm ba mươi văn còn lại, “Số bạc này đều là của ba chị em chúng ta, sau này sẽ còn nhiều hơn nữa.”
“Sau này sẽ lấp đầy cả hũ này.” Đại Bảo giúp lấp đất.
“Ừ, số bạc này chỉ ba người chúng ta được biết thôi, không được nói cho người khác, biết không? Dù dùng kẹo đổi cũng không được nói, biết không?” Tống Tân Đồng nghiêm túc nói với Tiểu Bảo.
“Không đổi ạ.” Tiểu Bảo đáp lớn, “Nhà chúng ta có kẹo rồi.”
“Đúng, nhà ta có.” Tống Tân Đồng xoa đầu hai đệ đệ, rồi đứng dậy đi ra gian nhà ngang bên cạnh, chia hai cân rưỡi kẹo bột đã mua về, sau đó gói mỗi nửa cân thành một gói, cầm theo lễ tạ ơn đi về phía nhà Hà Nhị thím.
“Sao lại còn mang kẹo đến, đem về cho Đại Bảo chúng nó ăn đi.” Hà Nhị thím không đồng ý muốn trả lại kẹo bột cho Tống Tân Đồng.
Tống Tân Đồng lắc đầu không nhận, “Thím mau nhận lấy đi, con còn phải đi trả bạc cho những nhà khác.”
“Có tìm được đường đi không?” Hà Nhị thím hỏi.
Tống Tân Đồng cười ngượng, về đường đi trong làng nàng quả thực không quen thuộc.
“Con đi cùng Tân Đồng đi, nhà họ Quách và nhà họ Thôi không phải người tốt, đừng để Tân Đồng bị bắt nạt.” Hà gia lão thái thái từ trong nhà bước ra, nói với Hà Nhị thím.
“Vậy được, đợi ta một chút.” Hà Nhị thím đặt kẹo vào trong nhà xong, cầm một chiếc quạt lá cọ đi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863361/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.