Kế toán nói: “Nấm đầu khỉ một cân, nấm mối năm cân, tổng cộng là hai mươi ba lạng.”
Tạ thẩm mắt cười híp lại, may mắn có Tân Đồng ở đây, nếu mang ra huyện thành bán làm sao bán được nhiều tiền như vậy? Bán được một nửa giá đã là tốt lắm rồi.
Đợi Chu Tam Nhi và những người khác đi rồi, Tống Tân Đồng tính toán tiền bạc với Tạ thẩm, “Hôm nay thẩm và mọi người đào hai ngàn cân, vẫn là tám lạng bạc.”
“Ây.” Tạ thẩm cầm tám lạng bạc cười không khép miệng được, “Cảm ơn Tân Đồng mấy ngày nay đã dẫn chúng ta kiếm tiền, ngày mai thẩm đi mua một đao thịt (một phần thịt),lúc đó con đến nhà ăn cơm nhé.”
“Không cần, không cần, trước đây thẩm đã luôn chăm sóc chúng con, con làm vậy là lẽ đương nhiên.” Tống Tân Đồng nói.
“Cái đó làm sao sánh bằng lòng tốt của con dành cho chúng ta, con đừng nói gì cả, cứ quyết định vậy đi.” Tạ thẩm không cho nàng từ chối đã chạy ra ngoài, như thể sợ nàng không đồng ý vậy.
Tống Tân Đồng nhìn Tạ thẩm chạy đi như một cơn gió, nàng chỉ muốn nói ngày mai nàng cũng vào thành, lúc đó có thể đi cùng nhau.
Ôm số bạc còn lại mười chín lạng tám tiền quay về nhà cất đi, lại tìm một cái giỏ đựng đầy hắc bào đi về phía học đường.
Vừa đến học đường, đúng lúc gặp các học trò tan học, từng đứa một lễ phép cúi chào Lục Vân Khai rồi cáo từ, “Phu tử, con về trước đây.”
Lục phu t.ử ôn tồn nói: “Cẩn thận trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863354/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.