“A tỷ biết, A tỷ không phải đã nói mọi chuyện cứ giao cho A tỷ sao?” Tống Tân Đồng xoa đầu Đại Bảo, đứa trẻ hiểu chuyện như vậy, hiểu chuyện đến mức khiến nàng đau lòng, “A tỷ sẽ trả hết số bạc nợ sớm nhất có thể, nhưng đệ nhìn Tiểu Bảo xem, đệ ấy có phải rất gầy không?”
Đại Bảo nhìn đệ đệ đang mở to mắt nhìn mình, mặt còn chưa bằng bàn tay, thân hình còn yếu ớt, gật đầu.
“Các đệ đang tuổi lớn, nếu không ăn no, sẽ không lớn cao được đâu.” Tống Tân Đồng dùng muỗng múc nửa muỗng trứng hấp đặt vào chén đệ ấy.
“Đệ biết, không ăn no sẽ giống bà Lưu, lùn tịt, còn không cao bằng thằng Cẩu Đản.” Tiểu Bảo giành nói trước.
Đại Bảo nửa tin nửa ngờ nhìn sang A tỷ, muốn nàng xác nhận.
Tống Tân Đồng suy nghĩ một chút, bà Lưu? Người đó chắc là người lùn nhỉ? “A tỷ có phải không?” Tiểu Bảo lại hỏi.
Tống Tân Đồng không muốn gật đầu, “A tỷ cũng không biết, nhưng A tỷ biết là nếu các đệ không ăn no, sau này nhất định sẽ nhỏ bé, ngay cả thùng nước cũng không khiêng nổi.”
“Thôi được rồi, mau ăn mau ăn.” Tống Tân Đồng lại gắp thêm một chút cơm khô khoai lang trộn gạo vụn cho hai đệ ấy, “A tỷ nhờ Hà nhị thẩm hỏi giúp nhà mình có bán gà con không, đến lúc đó giao gà cho hai đệ nuôi nhé?”
“Vâng.” Đại Bảo đáp lời lanh lảnh, “Đệ sẽ nuôi gà.”
“Đệ cũng sẽ nuôi.” Tiểu Bảo cũng không chịu thua.
“…” Trong ký ức của Tống Tân Đồng thì hai đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863329/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.