Lại nói đến Tạ phủ, cả một đêm này Đỗ Phương đều ngủ mê man, mơ rất nhiều mộng, thậm chí còn là ác mộng, khi thì trong mơ thấy Trí Viễn, khi thì người trong mộng lại là Tạ Duệ, nàng ta cố gắng chạy trốn nhưng lại không thể chạy được, giống như là bị bóng đè, muốn tỉnh lại, nhưng làm thế nào cũng không thể tỉnh lại.
Đến canh giờ, mấy nha hoàn đã chờ ở bên ngoài, Tạ Duệ nhìn cô vợ trẻ còn ngủ, lông mày nhíu chặt lại, nhìn nàng ta vài lần, thấy nàng ta chưa có ý muốn tỉnh lại, thế là đẩy vai nàng ta, lúc này Đỗ Phương mới mở mắt ra.
Nàng ta mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy nam nhân tóc tai bù xù ở trước mặt mình, miệng cười toe toét, Đỗ Phương kinh ngạc hét một tiếng.
Tạ Duệ nói: "Nàng hét cái gì, còn không dậy, cha mẹ vẫn còn đang chờ uống chén trà của cô vợ trẻ đó. "
Lúc này tinh thần của Đỗ Phương mới tỉnh lại, nghĩ đến hôm qua mình đã thành thân, là con dâu Tạ gia, không còn là Đỗ cô nương nữa. Nàng ta ngồi dậy, mới giật mình khi thấy mình không có mặc gì, nhất thời gương mặt ửng đỏ: "Ngươi mau quay sang chỗ khác! "
Tạ Duệ thúc giục: "Chúng ta là phu thê, chỗ nào cơ thể của nàng mà ta chưa từng thấy qua? Người trong nhà vẫn còn chờ, nêu nàng dâu mà dậy trễ, thì không tốt cho lắm."
Đỗ Phương kìm nén khó chịu, thấy Tạ Duệ không có ý né tránh chút nào, lại cảm thấy ủy khuất, người nam nhân này chẳng những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tho-ren/908150/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.