Tạ Bân ở bên ngoài nghe thấy động tĩnh ở trong phòng, càng nghe hỏa khí ở trong lòng càng thiêu đốt đến mãnh liệt, cái cảm giác lén lút này thật sự rất là kíƈɦ ŧɦíƈɦ, càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn việc đi kỹ viện, có điều nghe ngóng góc tường, cũng đã không kìm nén được.
Y phục của Đỗ Phương bị cởi ra, chỉ còn lại hai đồ lót, Tạ Duệ cũng đã cởi y phục của mình ra, lộ ra cái khung xương sườn kia, so với Đỗ Phương, thân hình đúng là không hơn nàng bao nhiêu.
Đỗ Phương vừa thẹn vừa giận lại vừa sợ hãi, hai tay mặt lại khóc lóc. Tạ Duệ sờ từ trên xuống dưới mấy lần, cười nói: "Nàng là thê tử của ta, ta là phu quân của nàng, làm những chuyện này có gì đâu mà khóc, đừng có khóc nữa! Nếu mà để người khác nghe thấy liền quay đầu chê cười nàng đó! "
Vừa nói vừa cởi hai bộ đồ lót cuối cùng ở trên người nàng ta, Tạ Duệ ôm nàng ta thật chặt, bởi vì nàng ta không phối hợp, trái lại một lúc lâu không có tiến bào, đành phải lại đứng lên vỗ về chơi đùa một trận.
Tạ Duệ chớp mắt, lắc lắc đầu, nhìn Đỗ Phương cười cười: "Nương tử, đừng có sợ."
Nói xong lời này lại cười một một cái, bỗng nhiên cúi đầu xuống, đè thẳng lên người Đỗ Phương.
Đỗ Phương bị dọa đến cả người đều run rẩy, nàng ta vươn tay ra đẩy hắn ta, hắn ta không nhúc nhích, là tác dụng của thuốc, Đỗ Phương nhẹ nhàng thở ra, đẩy người ra. Nến đỏ ở trong phòng vẫn còn đang cháy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tho-ren/908148/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.