Hành lang sơn son kéo dài tới giữ hồ, chính giữa hồ là một toà lầu gỗ đứng sừng sững, rèm châu đong đưa, bóng người nhốn nháo, tiếng đàm tiếu truyền đến ven bờ.
Nam Bảo Y cùng Tiêu Dịch leo lên lầu hai, thấy phòng có chút rộng rãi, đặt bảy, tám tấm bàn bát tiên, đám thị nữ lui tới bưng bánh ngọt trái cây, các thiếu niên thiếu nữ đang trò chuyện vui vẻ.
Bởi vì phủ thái thú làm chủ, vì vậy được mời tới đây tham gia đều là con cái nhà quan lại trong Cẩm Quan thành.
Nam Bảo Y cùng Nam Bảo Châu hoàn toàn là dính quan hệ thông gia cùng ánh sáng của Tiêu Dịch, mới có tên trong danh sách được mời.
Thị nữ vén rèm châu, cái giọng nói:" Tĩnh Tây hầu, Nam ngũ tiểu thư tới..."
Tân Khánh sững sờ, nhao nhao đứng dậy hành lễ.
Nam Bảo Y đứng sau lưng Tiêu Dịch, lặng lẽ ngó đầu ra nhìn, Nam Yên đã đến, đang đứng bên cạnh Trình Đức Ngữ.
Hôm nay nàng ăn mặc nhẹ nhàng, một bộ áo váy trắng ngà tương đương tươi mới.
Nàng sinh ra vốn đẹp, lại là chủng loại mà nam nhân tương đối thưởng thức, mắt to, cằm nhọn, mặc dù mới mười ba tuổi, nhưng nhìn quanh đều là vũ mị.
Cảm giác uyển chuyển mềm mại mảnh mai, rất dễ khiến nam nhân sinh ra ý muốn bảo hộ.
Tiêu Dịch phất tay áo ra hiệu miễn lễ, liền chọn một vị trí tốt gần cửa sổ, lạnh nhạt ngồi xuống.
Đám người nhao nhao ngồi xuống, ánh mắt từ trên thân Tiêu Dịch chuyển tới trên thân Nam Bảo Y.
Nhóm nữ nhi không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911713/quyen-1-chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.