Tiêu Dịch ngửi được hương hoa sen đặc biệt.
Hắn mỉm cười:" Ngươi nấu canh?"
" Đúng vậy, nô tỳ nấu ròng rã một canh giờ mới xong."
Tiêu Dịch quấy canh gà, giống như cười mà không phải cười:" Cẩm Quan thành là một nơi rất nhiều cảnh đẹp.... Thừa dịp ngươi còn sống, đi nhìn nhiều một chút."
Rõ ràng là lo lắng, Vân Nương lại cảm thấy trong lời nói của hắn có hàm ý.
Nàng trong lòng run sợ nuốt một ngụm nước bọt, chần chờ lui ra ngoài.
Sau khi nàng đi không lâu, Khương Tuế Hàn người đầy bụi đất xông vào thư phòng.
" Cuộc sống này quả thực không cách nào trôi qua!"
Hắn tức giận:" Cái tên tạp chủng Thẩm Nghị Triều kia, tự cho là hơn người một bậc, vừa đến đã muốn chưởng khống cả Triều Văn viện! Hơn nửa đêm chính hắn không ngủ được cũng thôi đi, lại đem chúng ta gọi đi thao luyện, để chúng ta mỗi người đầu đội một chậu nước đứng trong gió rét rèn luyện thân thể! Ta không chịu, hắn liền uy hiếp nói muốn viết thư cho nương nương, muốn làm khó dễ ta!"
Thấy Tiêu Dịch đang ăn canh, hắn không khỏi ngẩn người," Thẩm Nghị Triều không phải lập quy củ, trong đêm không cho phép phòng bếp được nhóm lửa? Canh của ngươi ở đâu ra, thơm quá, cho ta một chút thôi?"
Tiêu Dịch đẩy ra móng vuốt hắn duỗi tới.(ahr)
Khương Tuế Hàn ủy khuất," Tiêu nhị ca, ngược lại ngươi lên ngẫm lại nên giải quyết Thẩm Nghị Triều như thế nào! Vô luận chúng ta làm gì hắn đều muốn nhúng tay, cứ để tiếp tục như vậy, thế lực ngầm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911701/quyen-1-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.