Giang thị sợ mấy loại lời nói ghê tởm này sẽ dạy hư các tiểu cô nương, bởi vậy sắc mặt thanh lãnh phân phó:" Dung nhi, mang mấy muội muội ngươi đi thiên sảnh."
Nam Bảo Y lưu luyến rời đi.
Nàng biết nhị bá mẫu muốn cùng Liễu Tiểu Mộng xé mặt, nàng rất muốn lưu lại xem...
Dù sao, nhị bá mẫu nàng cũng là một người hung hãn.
Ngồi ngoài thiên sảnh một lát, cũng không biết nhị bá mẫu mắng cái gì, nàng chỉ nghe thấy bên kia truyền tới tiếng khóc nghẹn ngào của Liễu Tiểu Mộng.
Nam Bảo Châu gặm bánh ngọt, cười trên nỗi đau của người khác," Nam Yên, hình như nương ngươi khóc!"
Nam Yên cắn môi không nói lời nào, trong mắt tràn ngập nước mắt cùng oán khí.
Nàng mười ba tuổi, cũng biết cái gì là mất mặt.
Có một người mẫu thân không phóng khoáng như thế, thật sự là không may!
Rốt cục chịu được được đến canh giờ dùng cơm trưa, thế nhưng trong lòng của mọi người đều không vui vẻ thoải mái.
Bởi vì Nam Quảng thực sự quá không có quy củ.(ahr)
Phàm là đồ ăn tỳ nữ vừa bưng lên, hắn cũng không đợi lão phu nhân nếm trước, dẫn đầu cầm đũa gắp mấy gắp cho Liễu Tiểu Mộng.
Hắn một bên vừa gắp vừa nói:" Nương, nhị tẩu, Tiểu Mộng cùng Yên nhi những năm nay lưu lạc bên ngoài, rất không dễ dàng! Cũng may rốt cục các cũng có thể vào phủ, cũng coi như chúng ta một nhà đoàn viên! Yên nhi mẫu nếm thử thịt viên Tứ Hỉ cùng tôm chiên trong viện tổ mẫu ngươi, hương vị so với bên ngoài ngon hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911687/quyen-1-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.