Nam Yên ổn định lại tinh thần.
Cho dù như thế nào nàng đều phải thắng được ván này, đem mặt mũi kiếm trở về.
Cũng may nàng ngày xưa thường cùng huynh trưởng đánh cờ, kỳ nghệ là cực tốt.
Nàng lấy tư thái gần như lãnh khốc trấn tĩnh, đơn thương độc mã quyết dành được chiến thắng.
Nam Bảo ta ngồi bên cạnh bàn cờ, một tay di chỉ, mỉm cười thưởng thức hai quân cờ," Chờ tỷ tỷ thật lâu."
Nam Yên thu hồi tâm lý kinh thị của nàng, lạnh lùng ngồi xuống.
Khán đài.
Trình phu nhân không kiên nhẫn, " Thường phu nhân, ngươi kêu ta đặt Nam Yên chiến thắng, thế nhưng nàng đã thua liền ba trận, còn lại một trận này, chắc hẳn cũng không được!"
Thường thị trong lòng cũng thấy bất ổn," Không nên a.... Ta thường nghe người ta nói, trong đám cô nương trẻ tuổi ở Cẩm Quan thành cũng chỉ có Nam Yên là xuất chúng nhất. Liễu thị, đến tột cùng là nữ nhi ngươi có chuyện gì?"
" Liễu thị đứng dậy, cung kính nói:" Yên nhi tuổi còn nhỏ, phát huy thất thường cũng là có. Chỉ là ván này, mới là tuyệt chiêu của Yên nhi. Nàng vỡ lòng từ sớm, sáu tuổi liền theo huynh trưởng học đánh cờ, đánh cờ nhiều năm như vậy trên thư viện chưa lần nào thua trận. Các vị phu nhân yên tâm, Yên nhi sẽ không để cho các vị phải thất vọng."
Kỳ trận.
Nam Yên kỳ phong kín đáo, chính giống như nàng am hiểu đùa bỡn lòng người, mỗi con cờ dưới tay nàng đều có thể phát huy tác dụng không tưởng, chân chính để nàng tuỳ ý sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911629/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.