Còn chưa kịp thể hiện ra nữ nhi gia thẹn thùng đâu, chăn đột nhiên bị Tiêu Dịch xốc lên.
Một bộ váy ngắn từ đâu bay tới chùm xuống đầu.
Tiêu Dịch đứng dậy thay quần áo, đưa lưng về phía nàng:" Rời giường đọc sách."
Nam Bảo Y ôm váy ngắn, tức giận:" Nam nữ hữu biệt, nhị ca ca nên kiêng kỵ chút!"
" Huynh muội nhà mình, ta còn có thể đối với ngươi làm cái gì?"Tiêu Dịch quay người, trong mắt hẹp chứa đựng đầy bắt bẻ," Hay là nói, ngươi căn bản không coi ta là ca ca?"
Áo quần hắn mở rộng, lộ ra cơ ngực tráng kiện rắn chắc.
Kiếp trước kiếp này, Nam Bảo Y còn là lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh kích thích như thế.
Mặt nàng đỏ bừng, vội vàng nhắm mắt lại:" Ta tất nhiên coi ngươi là ca ca!"
Tiêu Dịch cười lạnh," Cho ngươi thời gian nửa khắc rửa mặt thay quần áo dùng bữa, sau đó đi thư phòng đọc sách."
Nam Bảo Y gấp.
Nàng trơ mắt nhìn hắn đi xa, một bên mặc quần áo một bên nói:" Một khắc làm sao đủ? Ta ta ta, ta còn muốn tô son điểm phấn trang điểm...."
" Nửa khắc đồng hồ."
"....."
Muốn khóc!
Nam Bảo Y thích chưng diện.
Vì muốn trải búi tóc song hoà xinh đẹp, nàng hi sinh thời gian dùng đồ ăn sáng, vội vàng chạy đi thư phòng.
Nàng ôm lấy< Luận Ngữ> đứng dưới cửa phía tây, lặng lẽ quay đầu liếc mắt nhìn Tiêu Dịch một cái, hắn đang tập viết theo chữ mẫu.
Nàng hiếu kì:" Nhị ca ca hôm nay không tới thư viện gia tộc học sao?"
Đối phương không phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911621/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.