Có một khoảng thời gian trong cuộc đời, Tang Họa yêu Dung Phượng Khuynh đến nổi không chừa lại một chút thương xót cho bản thân.
Để rồi khi mọi chuyện chẳng thể quay lại như trước, Dung Phượng Khuynh lại đánh mất lý trí chỉ để bảo vệ cho một Tang Họa ngu ngốc không lúc nào tự thương lấy mình.
Mọi chuyện diễn biến quá nhanh, nhanh đến mức tất cả còn không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Họ chẳng biết nam nhân xuất hiện một cách không lường trước ấy là ai và đến như thế nào. Có mấy cô cảnh sát không cầm được bệnh háo sắc, ngơ ngác nhìn gương mặt yêu nghiệt kia đến ngẩn người.
Dung Phượng Khuynh mạnh mẽ đem cô khảm trong lồng ngực mình, Tang Họa cứ thế ngây ngốc hồi lâu, cả khuôn mặt vô cảm úp trong lòng hắn, tựa như con búp bê cũ rách và vô hồn. Không ngọ nguậy cũng chẳng kêu ca.
" Không sao rồi. " Anh nhẹ nhàng trấn an, hết thảy nuông chiều đều thể hiện rõ trong đôi mắt hoa đào ấy.
Dẫu bên ngoài có sóng to gió lớn nhường nào, dẫu đã cố dồn nén cảm giác đau đớn và sợ hãi vào trong lòng. Thì khi ở trong vòng tay Dung Phượng Khuynh, mọi lo lắng, bất an trong cô đều dần trở nên bình tĩnh. Trong cô, một cảm giác ỉ lại anh bất giác nảy sinh một cách tự nhiên. Thật sự, rất muốn như một chú chim nhỏ nép nhẹ trong lòng anh, được anh che mưa che gió.
Nhưng...
Cô không thể.
" Sao ông có thể ra tay tàn nhẫn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khuynh-nu-phu/2735730/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.