Cánh cửa chậm rãi mở ra, một nữ hầu gái cầm trên tay một khay nhỏ có đặt một chiếc bình thủy tinh được trạm trổ vô cùng tinh xảo tiến vào:
"Xin lỗi, tôi quên mất không mang thứ này cho vào nước tắm cho cậu, cậu đừng nói với ngài chỉ huy có được không, xin lỗi, xin lỗi"
Phùng Kiến Vũ nhìn nữ hầu gái kia khó hiểu:
"Là cái gì vậy?"
Nữ hầu gái có điểm lo lắng:
"Là tinh dược giúp mau lành vết thương, tránh nhiễm trùng, ngài chỉ huy đã căn dặn mỗi lần chuẩn bị nước tắm cho cậu là phải mang rượu vang đỏ cùng thứ này hòa lẫn với nhau như vậy mới có thể phát huy được tốt nhất tác dụng"
Phùng Kiến Vũ nghe thấy lời nói kia của nữ hầu gái liền im lặng trầm mặc, nữ hầu gái kia tưởng Phùng Kiến Vũ tức giận liền bối rối cuống cuồng theo:
"Xin lỗi, tôi có quá nhiều việc cho nên quên mất, cậu có thể đừng nói với ngài chỉ huy có được không, dược này tôi lập tức đổ vào giúp cậu"
Phùng Kiến Vũ không phải là tức giận mà là cậu đang nghĩ tới lời nói của cô gái kia, thì ra Vương Thanh cũng muốn cậu nhanh một chút lành vết thương, hắn cũng không phải là không quan tâm cậu. Phùng Kiến Vũ mỉm cười đưa tay về phía trước:
"Không sao đâu tôi sẽ không nói với ngài chỉ huy, cô đưa lọ thuốc kia tôi tự làm"
Nữ hầu gái rối rít cảm ơn:
"Cám ơn, cám ơn cậu"
Phùng Kiến Vũ giống như nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khoai-lac-cua-ngai-chi-huy/3100381/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.