Phùng Kiến Vũ ngẩng đầu quay sang nhìn người phát ra giọng nói kia, đó là một cô gái trẻ rất xinh đẹp mặc trên người một bộ váy dài màu bạc ánh kim, đứng ở dưới dàn đèn điện nguy nga càng làm hiệu ứng ánh sáng của bộ váy đó thêm lấp lánh chói mắt. Phùng Kiến Vũ có điểm xấu hổ nhìn xuống chỗ mấy ly kem vừa rồi mình ăn, cậu nhanh chóng muốn xoay người rời đi chỗ khác, tiếng chuông bạc đinh đinh đang đang cũng từ ở dưới chân cậu phát ra, kéo theo phía sau đó là tiếng cười khinh miệt của cô gái đó. Phùng Kiến Vũ đứng ở giữa sảnh lớn, cảm thấy mình thật lạc lõng không thích hợp ở chỗ này, muốn nhanh một chút tìm thấy Vương Thanh sau đó cậu chợt nhớ ra rằng Vương Thanh vừa rồi nói sẽ quay trở lại tìm cậu, nơi này lớn như vậy cậu không nên chạy loạn, vạn nhất nếu như Vương Thanh không tìm thấy cậu hắn nhất định sẽ tức giận, nghĩ vậy Phùng Kiến Vũ liền nhanh chân xoay người trở lại chỗ cũ, tiếng chuông ở chân cũng phát ra lớn hơn khiến cho người xung quanh cũng phải quay lại dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cậu.
Phùng Kiến Vũ quay trở về chỗ cũ, cô gái vừa rồi cũng vẫn đứng ở đó, cậu giật mình dừng bước đứng ở sau tháp rượu im lặng đợi Vương Thanh, vốn muốn mượn tháp rượu đó để cho cô gái kia không nhìn thấy cậu, nhưng ai ngờ cô ta vừa liếc mắt nhìn qua liền đưa chân bước tới phía cậu đang đứng. Phùng Kiến Vũ giật mình muốn rời đi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khoai-lac-cua-ngai-chi-huy/3100359/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.