Tú Ảnh cầm lên một hộp sâm đỏ bổ dưỡng, ngắm nghía một hồi rồi nói: 
- Đây, loại này. Ở nhà mẹ em hay mua... 
Dạ Trì gật gù theo ý cô chứ thực chất hắn cũng không mấy quan tâm đến món đồ đó. Quà cáp biếu hắn chuẩn bị đủ loại mỹ vị bồi bổ sức khỏe người lớn tuổi, hàng đắt và khó mua chứ đâu thể tầm thường dễ mua ngay ngoài mấy cửa hiệu này được. Dù gì cũng muốn có ấn tượng tốt trong mắt ông bà Võ nên hôm qua khi Tú Ảnh báo tin Dạ Trì đã tự chuẩn bị kĩ càng mọi thứ 
Xẩm tối... 
Hai ông bà Võ chuẩn bị xong xuôi hết bữa tối, bày biện thêm chút nữa là được. Tiếng chuông cửa vang lên, cả hai nhanh chóng ra mở cửa, là Dạ Trì và Tú Ảnh. Cô niềm nở: 
- Ba mẹ... 
Ông Võ quay ra hồ hởi: 
- Dạ Trì, cảm ơn con đã đồng ý dùng bữa với gia đình bác. Cũng biết con bận công việc nên giờ mới có cơ hội 
Dạ Trì cười mỉm, lịch sự: 
- Vâng, con cũng rất vui vì được cả nhà mình chào đón. Tiện là con có món quà nhỏ muốn biếu hai bác, chút đồ bổ dưỡng cho sức khỏe ấy mà 
Bà Võ đón cầm lấy, cười đùa: 
- Haiz, con khách sáo quá, còn quà cáp làm gì? 
Viên Dạ Trì đáp: 
- Không sao đâu bác 
Nói rồi hắn quay ra ám hiệu, Chu Toàn gật gù rồi một xe ô tô khác đi sau tiến lại, Tú Ảnh mơ hồ nhìn theo không hiểu. Bỗng hai người của Viên Dạ Trì bước xuống từ xe xách theo mấy túi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khien-hoa-yeu/1729501/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.