Bên ngoài đã có sẵn bông băng y tế để Tú Ảnh thay, Dạ Trì đểu cáng nhìn cô một lượt, xong kéo cô ngồi xuống cạnh mình. Tú Ảnh gườm mắt nhìn hắn, xong quay ra cởi lớp băng cũ trên tay, miệng vết thương hơi se lại rồi, cô cẩn thận chấm ít thuốc sát trùng ngoài miệng, vệ sinh sạch rồi quấn một lớp gạc mới. Xong xuôi Tú Ảnh thở phào, nâng niu bàn tay một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Dạ Trì hắn lại tò mò xem thử, kéo tay cô ra nhìn lên xuống, cộc lốc: - Vết thương này bao lâu thì khỏi? Tú Ảnh ngẫm nghĩ rồi đáp: - Chắc lành da hẳn thì 1-2 tuần. Tôi cũng không rõ.. Toan định đứng dậy rời khỏi Dạ Trì thì hắn đã cưỡng ép kéo cô lại, hai tay vòng lên ôm chặt eo nhỏ nữ nhân, rờ rờ môi mình dưới dái tai vật nhỏ, hít hà hương thơm nhẹ nhàng của sữa tắm và làn da man mát của Tú Ảnh. Cô khó chịu khẽ cựa mình, mè nheo: - Nào Dạ Trì, tôi đi uống hụm nước Hắn như con mèo lớn quấn lấy chủ, nghe vậy không những không dừng mà còn làm càn lên. Dạ Trì kéo mặt cô đối diện với mình, hôn lên một cách cường bạo. Tú Ảnh không thực sự hợp tác, hàm răng bên trong vẫn cứng ngắc quyết không để lưỡi hắn thâm nhập. Một tay Dạ Trì đưa lên xoa bóp vào ng*c lớn của Tú Ảnh, ngay tức khắc đã truyền lên dây thần kinh kích thích, cả cơ thể cô run nảy một cái, miệng vô thức há rộng ra. Nhân cơ hội đó, Dạ Trì luồn sâu lưỡi mình vào bên trong, càn quét khắp khuôn miệng, vần lưỡi nhỏ củ Tú Ảnh đến mềm oặt. Dây dưa một hồi, d*ch bọt của hắn truyền vào khoang miệng cô, ngón cái hắn sờ soạng dưới môi mọng của Tú Ảnh, o ép cô nuốt sạch cái chất lỏng vừa nhe nhớp của hai người. Cái áo hai dây vốn đã lộ liễu hở bạo còn mỏng tuột ra, hai dây áo rơi trễ hắn xuống tay Tú Ảnh, hai bánh bao lớn sừng sững lộ ra lọt vào tầm mắt của tên cầm thú sau lưng. Tú Ảnh xấu hổ biết ý che đi nhưng thực không có tác dụng, cô hơi lùi về sau, tay che đi hai đỉnh hoa hồng đỏ lấp ló khiêu gợi thêm ánh mắt sợ sệt cụp xuống không dám nhìn thẳng vào nam nhân trước mặt. Viên Dạ Trì ngồi im nhìn cô, bên môi cười nhếch lên đểu giả, sau cùng mạnh bạo lôi cô sát lại, đặt ngồi lên đùi mình, thẳng thừng hất tay đang che ng*c của nữ nhân đi. Nhìn trực tiếp, nhìn sát gần hắn mới thực mê muội nơi này. Hai bánh bao căng tròn trắng trẻo điểm xuyến thêm hai nụ đào đỏ hồng hào trên đỉnh trông thực đẹp mắt. Không cưỡng lại được, Dạ Trì hôn nhẹ một bên liền khiến bầu ng*c đó run bật. Hắn đứ tay lên rờ cánh môi đang mấp máy của Tú Ảnh, tấm tắc: - Ảnh Ảnh... Cơ thể em chân thật hơn so với khuôn miệng lì lợm này Ngón tay hắn đưa lên bóp nghẹt một n*m hồng, se se cho nó căng cứng lên, các ngón tay nhào nặn xung quanh đến độ một bên ng*c màu da ửng đỏ. Bên còn lại hắn cúi xuống hôn lên, khoang miệng từ từ mở ra ngậm bao tròn trong miệng. Trông hắn y hệt đứa trẻ to xác đang háu đói, tham lam b* lấy dòng sữa mẹ. Hơi thở Tú Ảnh hấp hối khiến lồng ng*c cô căng mạnh, thuận tiện đẩy hai bánh bao lớn về phía trước. Một bên bị Viên Dạ Trì gặm đến ướt át, đầu n*m mềm oặt thì hắn lại chuyển sang bên còn lại, cứ luân phiên trêu đùa. Sau cùng hắn thoát y cho bản thân, nâng m*ng Tú Ảnh cao lên một chút rồi từ từ hạ cô ngồi thẳng xuống g*y lớn đang căng cứng. Tú Ảnh trông đã thấy sợ, nỉ non: - Dạ Trì...tư thế này.... Tú Ảnh nhận thấy nếu quan hệ ngồi như này, g*y lớn của Dạ Trì sẽ đâm sâu vào hu*ệt nhỏ của cô, nó dài lại lớn như vậy, thực lòng Tú Ảnh không có kinh nghiệm gì để đối phó lại. Khuôn mặt cô sợ sệt trầm ngâm, trái lại, Dạ Trì lại thoải mái tiếp tục từ từ đặt cô ngồi xuống đến khi đặt vừa g*y lớn của mình chôn sâu vào trong cô mới thôi. Hắn trầm mặc: - Ảnh Ảnh.. Ở tư thế này anh mới ngắm rõ vẻ phóng đãng của em Hắn từ từ nhấc m*ng cô lên rồi lại kéo xuống, chầm chậm theo nhịp để Tú Ảnh thích nghi dần, nếu làm nhanh mạnh quá sẽ khiến cô căng thẳng mà co rút chặt thêm. Tú Ảnh nỉ non: - Tôi..tôi không quen Bỗng Dạ Trì nghe xong liền đẩy gấp tiến độ, hắn đưa đẩy tay nhanh hơn, trông thấy vẻ mặt bất ngờ của nữ nhân thì vô cùng thích thú, sau chịu trở lại nhẹ nhàng, ra lệnh: - Thay đổi xưng hô đi, cầu xin tôi, tôi sẽ nhẹ với em Tú Ảnh hai mắt ngấn lệ, chưa chảy trào xuống hai gò má nhưng lại khiến cô trông thổn thức hơn bao giờ hết, giọng ri rỉ cất lên: - Dạ Trì...đừng như vậy...um..em đau Giọng nữ nhân lúc van cầu sao nhẹ hẫng mà như rót mật vào tai, nghe ngắt quãng kèm vài tiếng thở dốc nóng hổi mới làm hắn rạo rực làm sao. Cái cảm giác vừa muốn hành hạ lại vừa muốn yêu chiều trên cơ thể này, hắn muốn được cưỡng ép cô đến nhừ người thì thôi, nhưng lại thương cảm cho vật nhỏ yếu ớt nhỡ không chống lại được
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]