Bên ngoài đã có sẵn bông băng y tế để Tú Ảnh thay, Dạ Trì đểu cáng nhìn cô một lượt, xong kéo cô ngồi xuống cạnh mình. Tú Ảnh gườm mắt nhìn hắn, xong quay ra cởi lớp băng cũ trên tay, miệng vết thương hơi se lại rồi, cô cẩn thận chấm ít thuốc sát trùng ngoài miệng, vệ sinh sạch rồi quấn một lớp gạc mới. Xong xuôi Tú Ảnh thở phào, nâng niu bàn tay một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Dạ Trì hắn lại tò mò xem thử, kéo tay cô ra nhìn lên xuống, cộc lốc: 
- Vết thương này bao lâu thì khỏi? 
Tú Ảnh ngẫm nghĩ rồi đáp: 
- Chắc lành da hẳn thì 1-2 tuần. Tôi cũng không rõ.. 
Toan định đứng dậy rời khỏi Dạ Trì thì hắn đã cưỡng ép kéo cô lại, hai tay vòng lên ôm chặt eo nhỏ nữ nhân, rờ rờ môi mình dưới dái tai vật nhỏ, hít hà hương thơm nhẹ nhàng của sữa tắm và làn da man mát của Tú Ảnh. Cô khó chịu khẽ cựa mình, mè nheo: 
- Nào Dạ Trì, tôi đi uống hụm nước 
Hắn như con mèo lớn quấn lấy chủ, nghe vậy không những không dừng mà còn làm càn lên. Dạ Trì kéo mặt cô đối diện với mình, hôn lên một cách cường bạo. Tú Ảnh không thực sự hợp tác, hàm răng bên trong vẫn cứng ngắc quyết không để lưỡi hắn thâm nhập. Một tay Dạ Trì đưa lên xoa bóp vào ng*c lớn của Tú Ảnh, ngay tức khắc đã truyền lên dây thần kinh kích thích, cả cơ thể cô run nảy một cái, miệng vô thức há rộng ra. Nhân cơ hội đó, Dạ Trì luồn sâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khien-hoa-yeu/1729499/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.